Không biết qua bao lâu, Trần Phong bắt đầu có ý thức. Khi tỉnh lại hắn thấy bản thân mình đang trôi giạt ven bờ của một cái hồ rộng lớn, lúc này toàn thân Trân Phong đau nhức, gần như không thể cử động.
Sau khi tự kiểm tra thân thể một hổi, Trần Phong chỉ đành thờ dài trong lòng mà thấy chán nản. Toàn thân Trần Phong lúc này có vô vàn vết thương, kinh mạch toàn thân thì nhiều chỗ bị bế tắc, khiến hắn khó có thể vận khí trị thương được. Cố lén đau đớn, Trần Phong có đem thân thể bị thương tàn tạ của mình tới một mỏm đá lớn ven hồ gần đó.
Lấy trong người một viên đan dược trong người, Trần Phong nhìn một hổi rồi mới cố gắng đem nó luốt xuống để trị thương. Viên đan dược vừa rồi đã là viên cuối cùng mà hắn đem theo bên mình, vì vậy vừa rồi khi đem ra dùng Trần Phong quả thật không nỡ.
Sau nửa ngày dùng đan, các viết thương trên cơ thể Trần Phong dần tốt hơn, bây giờ hắn có thể vận chân khí để tự vệ rồi, ai biết dưới cái vực sâu này lại có dã thú nguy hiểm gì chứ. Sau khi cơ thể hắn có chút sức lực, Trần Phong mới cảm thấy cơ thể thật yếu đuối và hắn mới nhận ra không biết đã bao lâu rồi bản thân chưa có gì vào bụng.
Vì vậy việc cấp bách nhất hiện tại là hắn phải đi kiếm đồ ăn, ở lơi như vậy, với tu vi hiện tại của Trần Phong thì việc đầu tiên là cần tìm đủ nguồn thức ăn. Cùng không khó khăn nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037869/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.