Chương trước
Chương sau
Trần Phong và con Cửu Vân Báo đó, hai bên không ngừng kịch chiến với nhau, ban đầu Trần Phong còn rơi vào thế hạ phong, không ngừng bị Cửu Vân Báo đánh cho không có sức hoàn thủ. Về sau hắn có kinh nghiệm hơn, và bắt đầu hoàn thủ lại.
Điển hình là vừa rồi Trần Phong bất ngờ phản công và thành công hủy một mắt của Cửu Vân Báo, hai bên vẫn tiếp tục quần nhau cả giờ đồng hồ mà vẫn không làm gì được nhau.
Lúc này trên người Trần Phong có rất nhiều vết thương, y phục của hắn cũng rách thêm vài đường. Hắn chống thanh kiếm trên tay xuống đất cố dữ vâng thân hình mà nhìn chằm chằm đối thủ. Cửu Vân Báo núc này cũng bị thương không nhẹ, trên người nó có không ít vết kiếm trém.
Tuy Cửu Vân Báo có tu vi cao hơn Trần Phong nhưng không có chiếm được chút ưu thế nào, Trần Phong nhờ bào thân pháp linh hoạt mà không ngừng né tránh những đòn công kích của nó.
Điều này khiến Cửu Vân Báo tiêu hao cũng không ít, sau một hồi hai bên kịch chiến, cả Trần Phong và Cửu Vấn Báo đều đứng tách nhau ra mà cảnh giác nhìn đối thủ.
Qua một thời gian dài tiêu hao, cả Cửu Văn Báo và Trần Phong đều rơi vào trạng thái suy yếu, chẳng qua cả hai đều đang cố tổ ra mạnh mẽ để lừa đối thủ. Lúc này, chỉ cần một trong hai bên tỏ ra yếu thế, bên còn lại lập tức sẽ nhân cơ hội đó mà tấn công lấy mạng đối thủ của mình.
Trần Phong đang chống thanh kiếm trước người, thủ thế nhìn Cửu Vân Báo, bất ngờ cả cơ thể hắn có vẻ hơi run nên, sau đó từ trong miệng Trần Phong chảy ra vài tia máu. Mùi máu nhanh tróng khuếch tán ra khắp xung quanh, Cửu Vân Báo thân là dã thú lại có khứu giác minh mẫn, đặc biệt là nó rất nhạy cảm với mùi máu.

Cửu Vân Báo như đã nhận ra sự bất thường của Trần Phong, thân hình của ló linh động như một cơn gió lốc, nhanh tróng lao tới vị trí Trần Phong. Nó và Trần Phong vốn cả hai vẫn đang tỏ vẻ mạng mẽ để tìm sơ hở của đối phương, vừa rồi không may Trần Phong để lộ ra vẻ bản thân hắn bị thương sắp không trụ nổi lữa.
Cũng là lúc con súc sinh này nhân cơ hội tấn công, Cửu Vân Báo nao tới rất nhanh, mang theo sự phẫn nộ cùng vô tận sát khí, nó khiến cho Trần Phong gần như không kịp phản ứng. Hắn chỉ biết đứng ngây ra như chờ chết vậy, đến khi cái hàm to lớn đầy rằn sắc nhọn của con Cửu Văn Báo đó đến rất gần Trần Phong thì bất ngờ xảy ra.
Cái miệng to lớn đó của con báo chỉ cách mặt Trần Phong vài tấc thì một tiếng kiếm minh mạnh mẽ vang nên.
“Lưu Tinh Dạ Nguyệt”
“Xuy”
“Phần Viêm Luyện Ngục Ấn”
“Ầm, phốc”
Trần Phong bất ngờ ra tay, sử dụng Lưu Tinh Kiểm Quyết cùng Phần Viên Tam Ấn Quyết đánh ra, nhất chiêu nấy mạng nó. Kiếm quang mạnh mẽ như lưu tinh, trong nháy mắt đã đâm xuyên người con Cửu Vân Báo đó, tuy nhân chiêu kiếm đó vẫn chưa đủ lấy mạng nó.
Biết được như vậy Trần Phong đã không hề ngần ngại, tay trái vận khí điều động theo tâm pháp của Phần Viêm Tam Ấn Quyết mà vận chuyển, sau đó hắn mạnh mẽ tung một chưởng đánh thẳng tới đỉnh đầu con báo chín vân đó.
Gần như ngay tức khắc Cửu Vân Báo ăn một chưởng đó của Trần Phong, cộng thêm một kiếm vừa rồi của hắn nữa đã làm chó con dã thú đó chết đến không thể chết hơn được nữa. Nhìn con thú bị vài phần cháy sém trước mặt, Trần phong không khỏi thở ra một hơi dài nặng nhọc, cuối cùng cuộc chiến đã kết thúc, và phần thắng đã thuộc về Trần Phong.
Tuy chiến thắng nhưng Trần Phong cũng bị trọng thương, hắn không giám lơ là, vội lấy trong người ra mấy viên đang được trị thương đem ăn, sau đó ngồi điều tức, khoảng vài khắc cho thương thế khôi phục phần nào.
Sau nửa giờ trị thương, Trần phong đã thấy khá hơn nhiều, chân khi cũng khôi phục được không ít, hắn không giám chậm trễ mà lập tức đứng dậy, tiến tới con báo cắt nấy một số thứ quan trọng trên người nó như: Da, hay mấy bộ vuốt.
Trần Phong không giám ở lại lâu, vì ở lơi rừng thiêng nước độc như vậy, nơi đây vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy cùng có mùi mau tươi tỏa ra sẽ khiến những dã thú lợi hại chú ý tới. Vậy nên Trần Phong cần phải nhanh chóng rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Sau khi rời khỏi đó, Trần Phong tìm được một con suối nhỏ, hắn nhanh tróng thanh lý những vết máu trên cơ thể, đã nhiều ngày nay hắn chưa có được một lần tắm rửa thoải mái nào. Như mọi lần Trần Phong sau khi xem xét kỹ xung quanh, xác định không có loài dã thú nguy hiểm nào mới yên tầm nhảy xuống tắm.
Đang ngâm mình tỏng dòng nước mát, Trần Phong bất ngờ chú ý tới trên mỏm đá cách đó vài trục mét có một gộc cây nhỏ, thoạt nhìn nó không khác nào những loài cây cỏ khác. Nhưng sau một hồi quan sát ký lưỡng, Trần Phong cũng xác định được gộc cậy đó là một loại linh dược có tên là Ngọc Linh Thảo.
Loại thảo dược này hắn có lần vô tình đã thấy qua một quốn sách nói về dược lý mà Trần Phong tình cờ xem qua. Trong quốn sách đó có ghi rõ hình dáng, đặc điểm nhận dạng cùng tác dụng của linh dược rất cụ thể.
Ngọc Linh Thảo theo như ghi chép thì có tác dụng bồi bổ chân khí của võ giả, nó là loại linh dược cấp hai trung phẩm, chỉ cần là võ sĩ cảnh sau khi ăn Ngọc Linh Thảo vào sẽ có cơ hội đột phá bình cảnh nhất trọng, nhưng nó có đặc điểm là rất hiếm cùng khó tìm.
Chính vì tác dụng đặc thù đó cùng sự khan hiếm mà Ngọc Linh Thảo chỉ là Linh dược cấp hai trung phẩm nhưng lại có giá trị không thua kém linh dược cấp ba là mấy. Trong thế giới linh dược thì chúng được chia làm cửu phẩm, từ nhất cấp tới cửu cấp, mà mỗi cấp lại chia làm hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm.
Có thể nói là Trần Phong có vận khí rất may mắn mới có thể tại lơi này gặp được Ngọc Linh Thảo, phải biết đã từng có không ít những vị tán tu, mạo hiểm giả vào tận những lơi rừng sâu, núi thẳm tìm kiếm loại dược tài này. Nhưng những người có thể tìm được chúng lại chẳng có mấy ai.
Không hề chần chừ, Trần Phong ngay tức khắc, sau khi xác nhận được là Ngọc Linh Thảo, và xác nhận trung quanh không có gì nguy hiểm thì hắn vội vàng nao tới đó hái. Tuy chung quanh không có dã thú nào nguy hiểm nhưng Ngọc Linh Thảo cũng không phải dễ lấy tới như vậy.
Loài cây này thường sinh trưởng ở những lơi vách núi cheo leo, khó nấy. Vì vậy Trần Phong muốn hái được linh dược này cũng không phải dễ như tưởng tượng vậy. Sau suốt một giờ đồng hồ leo trèo, Trần Phong cũng leo tới lơi Ngọc Linh Thảo sinh trưởng. Không hề do dự, hắn nấy tay ngắt nấy gộc cây đó cho vào chiếc túi đeo trên người cẩn thần rồi mới bắt đầu tìm đường xuống.
Tối hôm đó, Trần Phong nhanh trong tìm kiếm một hang núi sạch sẽ, an toàn trú ẩn, sau khi cân nhắc thật kỹ, hắn quyết định đem Ngọc Linh Thảo ra phục dụng. Hiên tại tu vi của Trần Phong cũng đã là võ sĩ cảnh tam trọng đỉnh, chỉ chút xíu nứa là đột phá đệ tứ trọng.
Mới đầu Trần Phong dự định chờ tu vi của mình tiến tới võ sĩ cao giai mới sử dụng Ngọc Linh Thảo. Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, hắn vẫn quyết định dùng luôn để đột phá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.