Công ty FS là một tòa nhà cao cấp với nội thất đặc biệt sang trọng, do vậy các nhà hàng cùng khách sạn xung quanh cũng vô cùng xa hoa, hầu như chỉ để phục vụ các tầng lớp thượng lưu.
Ngồi phía đối diện người kia, Đằng Tự quét một tia oán hận về phía nam nhân đặc biệt xinh đẹp, thanh nhã và lịch sự.
Tới lần thứ ba mươi, dường như y đã chẳng còn thể chịu đựng nổi, liền lên tiếng: “Này, tôi chỉ là muốn mời cậu ăn một bữa cơm, mà sao cậu cứ phải làm như tôi đang thiếu nợ câu vậy?!” Người đàn ông đẹp tới hư hư thực thực giờ cầm dĩa chỉ về phía Đằng Tự, hoàn toàn phá hủy dáng vẻ dịu dàng khi nãy.
Hắn không hề xem trọng mà lạnh nhạt nói: “Cậu nợ tôi một bữa trưa với thức ăn tử tế.”
Người đối diện dùng dĩa hung hăng đâm về phía miếng thịt bò bít tết, nghiến răng nghiến lợi: “Nhà hàng chế biến đồ ăn Pháp cao cấp nhất Tokyo, cậu còn muốn gì đây?!”
“Tôi chỉ muốn ăn đồ của Dịch Quân Ngạn nhà chúng tôi thôi.”
“…Nhà các cậu?” Giọng y giờ bỡn cợt mà khinh bạc nói, “A… Tôi có nghe lầm không? Hửm? Người coi đồng tính là cặn bã rác rưởi như Đằng Tự đại nhân đây giờ lại cư nhiên xưng với một kẻ đồng tính khác là “nhà chúng tôi”?”
Đằng Tự không vui nhíu mày: “Quỷ Túc Thuần tiên sinh, cậu hôm nay gọi tôi tới đây dùng bữa chắc hẳn là có việc, chứ không định dò xét chuyện tôi chán ghét đồng tính như thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-thanh-trung-doc/2882218/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.