Sáng hôm sau.
Cả ba người sau khi đã xong việc cá nhân thì đều đã đến đứng trước sảnh luyện ngục. Thiên có chút sốt ruột hỏi Hạ:
- Rồi, vậy ý tưởng hôm qua anh nói đến để giúp chúng ta là gì vậy? Trình bày nhanh đi nào.
Hạ cũng không câu giờ nữa, anh gật đầu với mọi người rồi bước đến quang cầu cất tiếng hỏi:
- Quang cầu, tôi có vấn đề thắc mắc cần giải đáp.
- Xin mời hỏi. Giải đáp thắc mắc của bạn là một trong những vinh hạnh của tôi - quang cầu ở trên cao cất tiếng. Khi nói chuyện với “thanh niên nghiêm túc” giọng của nó nghiêm túc hẳn lên, khác hẳn với giọng điệu cợt nhả khi nói chuyện với Thiên.
- Nếu luyện ngục có tính năng chơi theo đội. Vậy cho phép tôi hỏi, giới hạn của một đội cao nhất là bao nhiêu người?
- Luyện ngục giới hạn số lượng từ 5 người đến 10 người trong một đội.Thường thường người mới được thêm vào đội sẽ là tân thủ.
- Với số lượng người nhiều như vậy chắc chắn là phải cần một đội trưởng đúng không?
Thiên lúc này mới vỡ lẽ ra ý định của Hạ. Hắn cũng tự trách mình ngu ngốc khi mà đọc biết bao cuốn vô hạn lưu rồi mà không nghĩ ra việc lập đội trưởng này. Thường thường hệ thống sẽ chỉ trao nhiệm vụ cho nhóm rồi thôi, chứ ít khi cung cấp gợi ý hay cho thêm thông tin gì. Việc này hầu như sẽ là một chiều, nhưng khi hệ thống giao cho đội trưởng nhiệm vụ thì có chút khác biệt. Đội trưởng sẽ được quyền biết thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-nguc-trung-sinh/164868/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.