Edit:Hồng Vũ
Beta:Tiểu Thảo nhi
“Thiếu gia, người… người nói cái gì?” Nhan Lương chấn kinh đến nói không ra lời, sẽ không phải do ái tử mất, thê tử vô lương tâm kích thích, làm thiếu gia đầu óc hồ đồ?
“Ta nghĩ muốn đi tỉnh thành, hướng hải lão nổi danh học việc buôn bán, hôm nay ta nghe người thôn bên nói, chỗ Hải lão thiếu người sao chép văn tự, ta muốn đi tỉnh thành để tăng kiến thức cho mình.”
“Thiếu gia, người dù sao cũng đường đường là công tử, trong nhà cơm áo không thiếu thốn, hà tất phải đi làm loại công việc của hạ nhân này?” Nhan Lương khổ khuyên, chỉ kém chưa nói ra, thiếu gia từ nhỏ đến lớn sống an nhàn sung sướng, làm sao có thể chịu khổ.
Từ khi thiếu phu nhân làm chết đứa nhỏ, lại thêm trong thôn lời đồn bay đầy trời, nói thiếu gia tính tình ác liệt, ngay cả hài tử nhỏ như vậy cũng hạ thủ được, hài tử chết cũng bởi vì thiếu gia bụng dạ bất hảo, trời báo ứng.
Hắn vừa ra khỏi cửa, người trong thôn tuy mặt ngoài tôn kính, nhưng lại mang theo một cỗ giả dối, sau lưng lời ra tiếng vào càng thêm khó nghe, tưởng chừng lời đồn đại đã nổi lên bốn phía.
Nhan Nghĩa Thịnh không trách những người này mà cam chịu, hắn còn có thể thấp giọng an ủi Nhan Lương đừng để ý, những người này chính là không thấy rõ sự thật, bị lợi dụng mà thôi. Đôi mắt Nhan Nghĩa Thịnh so với trước kia càng thêm trầm tịch nội liễm (thâm trầm),giống như trong người hắn đang phát sinh chuyện gì.
“Ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-luyen-nguyet-nha-loan/111866/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.