- Ngươi đến rồi?
Lý Nguyệt đến bên Diệp Lãng, nhẹ nhàng hỏi.
- Ừm!
Diệp Lãng gật gật đầu, nói:
- Lý Nguyệt, nàng làm vậy không được.
Lý Nguyệt sững người, buồn bã lắc đầu nói:
- Ta là bất đắc dĩ, ngươi không thể trách ta!
Nàng tưởng Diệp Lãng đang nói chuyện kia, trách nàng giúp Triệu Nhã Nhu đối phó hắn.
- Cái gì mà bất đắc dĩ, đây là nỗ lực của bản thân nàng, cho dù bận, mỗi ngày cũng nên dành thời gian tu luyện, nàng xem, bây giờ nàng chẳng khác gì trước kia, không hơn được là mấy, đến thiên cấp cũng chưa đột phá.
Diệp Lãng tiếp lời, trực tiếp chỉ ra tiến độ của Lý Nguyệt.
- Á... ngươi nói chuyện này?
Lý Nguyệt ngơ ngác, không nghĩ Diệp Lãng lại nói chuyện này, cũng đúng, Diệp Lãng sao phải quan tâm việc nàng giúp Triệu Nhã Nhu, bởi vì bản thân hắn hiểu rất rõ.
- Ngươi tưởng thiên cấp dễ đột phá lắm sao? Đúng là, ta ngày nào cũng tu luyện.
Lý Nguyệt tiếp tục nói, có chút bất mãn với sự trách móc của Diệp Lãng.
Diệp Lãng lắc lắc đầu, nói:
- Với tiến độ của nàng, chỉ cần nàng dụng tâm, trong khoảng thời gian này, nàng đã có thể đột phá! Ta khuyên nàng, tĩnh tâm tu dưỡng một khoảng thời gian đi, nếu không, nàng sẽ không đuổi kịp các tỷ của ta...
- Các tỷ của ngươi, không lẽ nói?
Lý Nguyệt sững người, hình như hiểu Diệp Lãng đang nói gì.
- Không sai! Nàng cẩn thận đấy, Diệp gia ta đã có rất nhiều thiên cấp cường giả, đến lúc đó, họ nhất định sẽ đến cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450697/chuong-763.html