- Ha ha, cô cô, quá buồn cười, cô cô...
Tiểu biểu muội vào lúc này cười lớn, giống như đang nghe một câu truyện buồn cười nhất thiên hạ.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Diệp Lãng ngơ ngác hỏi.
- Cô cô là cô cô, nhưng là cô cô của ta, không phải cô cô của phụ thân, mà là muội muội của phụ thân!
Tiểu biểu muội vừa cười vừa nói, sau đó lại nhìn quý phu nhân, làm cho quý phu nhân này hận không thể giáo huấn tiểu biểu muội một trận.
- Này, tiểu nha đầu, ngươi đừng gạt ta, nàng còn già hơn cả phụ thân của ngươi đấy.
Diệp Lãng có chút không tin.
- Ta không lừa ngươi, nàng là muội muội của phụ thân ta, dù nhìn nàng thì già hơn phụ thân! Còn nữa, không được gọi ta là tiểu nha đầu, ta không còn nhỏ!
Tiểu biểu muội giơ tay kháng nghị.
Diệp Lãng xem mặt quý phu nhân một hồi, sau đó quay đầu lại, nói ra:
- Ta vẫn chưa tin!
- Ha ha...
...
Sắc mặt quý phu nhân càng ngày càng đen, nàng cảm thấy mình đang bị nhục mạ một cách trần trụi.
- Mẫu thân, đừng nóng giận, chúng ta không nên tức giận với người sắp chết, làm vậy chỉ uổng phí khí lực.
Con gái quý phu nhân nói ra, lúc này nàng nhìn Diệp Lãng với ánh mắt không mấy thân thiện.
- Đại ca, sao ngươi còn không tiến lên giết tiểu tử này, chẳng lẽ ngươi nhìn muội muội bị nhục mạ, rất thoải mái sao?
Quý phu nhân đem đầu mâu chỉ về phía hoàng đế.
- Muội muội, vấn đề này làm khó ta rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450638/chuong-704.html