Chương trước
Chương sau

Trong đầu Diệp Lãng đầy dấu chấm hỏi, vì sao biểu tỷ hôm nay lại không bình thường như thế, nhưng mà, nàng không bình thường mới là bình thường.
Nếu Long Cát công chúa biết rõ suy nghĩ của Diệp Lãng, có thể bị Diệp Lãng làm tức chết.
- Vừa rồi không phải là ngươi khảy đàn sao? Ta còn tưởng là ngươi đàn, làm ta sợ đến mức không dám tiến vào.
Long Cát công chúa nhìn thấy mọi người không có việc gì, lại thấy Liễu Phi Yên đang ngồi trước cây đàn, cho nên biết vừa rồi không phải là Diệp Lãng đàn.
- Cái gì?
Diệp Lãng không rõ, ta đánh đàn thì sao, tại sao lại không dám vào?
- Không có gì!
Long Cát công chúa gõ gõ Diệp Lãng, không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa.
- Long Cát công chúa, vị công tử này là...
Thời điểm này Liễu gia công tử tiến lên hỏi, tình huống bây giờ, bọn họ muốn bắt Diệp Lãng là việc không thể nào, chuyện trọng yếu trước mắt là làm rõ Diệp Lãng là ai.
- Hắn là đệ đệ của ta, có lẽ các ngươi đã nghe qua, hắn gọi là Diệp Lãng!
Long Cát công chúa vừa cười vừa nói, nàng biết rõ, nhất định đám người kia không biết, nếu biết thì mọi chuyện đã không phát triển đến nước này.
Mà hiện tại Long Cát công chúa muốn nhìn phản ứng của đám người này, nàng tin tưởng sau khi những người này biết được thân phận của Diệp Lãng, nhất định sẽ có phản ứng rất đặc sắc.
- Không có khả năng!
Quả nhiên, đám người này đã giật mình, có người hối hận ra mặt, có người thì sắc mặt âm trầm...
Chuyện này nên làm gì bây giờ, nếu hắn thật sự là Diệp Lãng, chúng ta nhất định sẽ gặp phiền toái, không chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt, còn phải đứng ra nhận lỗi, giải thích tất cả nguyên nhân.
- Như thế nào không có khả năng? Hắn đến nơi này chỉ để ăn bánh ngọt hoa quế, không nghĩ các ngươi lại tiếp đón hắn long trọng như vậy, cho nên ta phải cảm tạ các ngươi, hoàng thái hậu cũng sẽ cảm tạ các ngươi, bởi vì bảo bối của người trong thời gian gần đây chính là tiểu hỗn đản này.
Long Cát công chúa vừa cười vừa nói, giống như đang khách sáo với đối phương.
Nhưng mà, ai cũng có thể nghe ra được, Long Cát công chúa đang nói mát, nếu bọn họ không đưa ra lời giải thích hợp lý, chuyện này nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
- Cảm tạ bọn họ làm gì? Bọn họ vây công ta a, biểu tỷ, đầu óc của ngươi có bệnh sao?
Vào lúc này Diệp Lãng đưa tay lên sờ trán của Long Cát công chúa, giống như đang muốn xem xem Long Cát công chúa có bị sốt hay không.
...
- Đồ đần!
Long Cát công chúa hất tay của Diệp Lãng ra.
- Ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra hay không?
- Chuyện gì đang xảy ra? Không phải những người này đang đánh chủ ý lên Tiểu Ngũ và Phi Yên hay sao, háo sắc ta đã thấy nhiều, cũng đã giết nhiều, nhưng chưa thấy nhiều người đều háo sắc cùng một lúc như lần này.
Diệp Lãng thuận miệng nói ra.
...
Rất rõ ràng, Diệp Lãng còn chưa rõ tình huống hiện tại là gì, chỉ cho rằng đối phương là lũ háo sắc, đem bọn họ đánh đồng với người của Tham Lang quân đoàn.
Tình huống này làm cho người của mấy đại thế gia cảm thấy rất phiền muộn, chuyện hôm nay đều là do bọn họ tự tìm lấy, vốn chuyện này không là gì, là mình không nên gây sự, cũng không nên náo lớn như thế, náo đến mức như hiện giờ.
Mà lời nói của Diệp Lãng, bọn họ liền nghĩ đến, có khả năng Diệp Lãng thật sự đến đây ăn bánh ngọt hoa quế, hắn làm việc luôn luôn cổ quái, mơ mơ màng màng, cho dù đi đến nơi của địch nhân cũng là bình thường.
Đồng thời, bên cạnh Diệp Lãng, nhất định là có một ít cao thủ bảo hộ, Lãnh Huyết Ngũ khẳng định, mà thân phận của Lãnh Huyết Ngũ đã đủ để tiếp xúc với các tin tức về Vạn Hoa Lầu, biết rõ một ít nội tình cũng là chuyện rất bình thường.
Bọn hắn tin tưởng, trước kia Lãnh Huyết Ngũ không có khả năng biết nhiều như vậy, mà bây giờ, biết rõ rất nhiều, bởi vì có người đưa cho nàng xem.
- Thật sự là tiểu mơ hồ, ngươi còn không biết, người khác xem ngươi là gian tế, nghĩ rằng ngươi biết quá nhiều, muốn giết ngươi diệt khẩu.
Long Cát công chúa nhẹ nhàng gõ đầu Diệp Lãng một cái.
- Cái gì? Ta biết rõ cái gì?
Diệp Lãng có chút mơ hồ, hắn không hiểu mình biết rõ cái gì.
...
Nhìn phả ứng của Diệp Lãng, người của mấy đại thế gia càng thêm lo lắng, bọn họ cảm thấy, nếu còn nói tiếp, chuyện lần này nhất định sẽ nghiêm trọng hơn.
- Ngươi có biết Vạn Hoa Lầu này là nơi nào không?
Long Cát công chúa hỏi, những lời này của nàng là muốn nói cho người của mấy đại thế gia nghe, nàng muốn cho bọn họ biết rõ việc của họ làm là ngu xuẩn cỡ nào.
- Thanh lâu!
Diệp Lãng trả lời rất dứt khoát.
- Còn gì nữa không?
Long Cát công chúa tiếp tục hỏi.
- Thanh lâu giá cao!
Diệp Lãng ngẫm lại, trả lời, trừ việc này ra, hắn không nghĩ tới những chuyện khác.
...
- Ngươi có biết, nơi này có một ít người quan hệ có quan hệ với Chu Tước đế quốc hay không?
Long Cát công chúa hỏi.
- Ta biết rõ!
Diệp Lãng gật đầu.
???
Long Cát công chúa và mọi người cả kinh, bọn họ không nghĩ tới Diệp Lãng lại biết rõ.
Nguyên lai là biết rõ, xem ra những người này chết không tính là oan ức! Vào lúc này, người của mấy đại thế gia đều cảm thấy may mắn, nhưng sự may mắn này có vẻ cổ quái.
May mắn thì có gì mà cổ quái, kết quả là không có gì, nhưng trong nội tâm cũng cảm thấy thoải mái một chút!
- Ngươi biết? Ngươi biết cái gì?
Long Cát công chúa hỏi:
- Cái gì là cái gì, không phải là kỹ nữ quan hệ với khách làng chơi sao.
Diệp Lãng nói rất đơn giản. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc này, toàn trường sửng sốt, hiện tại mọi người mới biết được, nguyên lai Diệp Lãng cảm thấy có quan hệ lại chính là quan hệ này!
- Lão bản, ngươi rất thô tục!
- Chẳng lẽ còn chuyện gì khác sao, nữ tử tầm hoan với tài tử?
...
- Được rồi, đều nói nữa! Ngươi không biết gì cũng tốt, đợi một chút, đây không phải Tây Môn thế gia Tây Môn Khánh sao, còn có Tâm Ảnh, tại sao lại nằm ở chỗ này?
Long Cát công chúa không muốn giải thích với Diệp Lãng, dù sao có giải thích cũng không rõ ràng, mà vào lúc này nàng phát hiện có hai cổ thi thể nằm bên cạnh bàn của Diệp Lãng, khuôn mặt quay về phía nàng, cho nên nàng nhận ra hai người này là ai.
- Bởi vì bọn họ đã chết!
Diệp Lãng trả lời.
- Nói nhảm, đương nhiên ta biết là bọn họ đã chết, ta muốn hỏi, tại sao lại chết ở chỗ này? Chẳng lẽ là ngươi giết bọn họ?
Long Cát công chúa nhíu mày, nàng muốn đối phó Vạn Hoa Lầu và Tây Môn thế gia, muốn giáo huấn bọn họ, làm cho bọn họ biết nghe lời một chút, nhưng cũng không nghĩ sẽ giết bọn họ.
Tuy Vạn Hoa Lầu là ẩn họa, nhưng cũng không có làm nên hành động gì, cho nên, không cần công khai đối phó với bọn họ làm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.