Hắn phát hiện, ba tháng bị băng phong, có những chuyện hình như đã thay đổi, trong mắt tộc nhân, hắn không nhìn thấy thái độ coi thường hay khinh miệt dành cho Diệp Lãng mà là hết sức tôn kính. Hắn có thể nghe ra rất nhiều tình cảm bên trong khi tộc nhân gọi Diệp Lãng là thiếu gia. - Thiếu gia... Khi Hổ Nựu vội vội vàng vàng về đến nhà, nàng nhìn thấy Diệp Lãng đang ngủ trong phòng khách, nhưng hắn ngủ trên một chiếc giường, chiếc giường này Hổ Nựu có thể khẳng định là Diệp Lãng tự mang theo. Chỉ có thể giải thích kiểu đó vì trước đây, trong phòng khách căn bản không có chiếc giường nào!! Nhìn Diệp Lãng nằm đúng hình chữ nhất, ngủ mà vẫn rất bá khí, Hổ Nựu không khỏi bật cười, tư thế này của Diệp Lãng nàng sớm đã được nhìn qua. Chỉ là, đúng lúc này, nàng đột nhiên phát hiện, Lý Nguyệt đang ngủ bên cạnh, gối đầu lên cánh tay Diệp Lãng, nằm cuộn tròn trong lòng hắn. - Kì lạ? Trước kia không phải Lý Nguyệt tiểu thư rất ghét tiểu gia sao, sao lần này lại đi cùng thiếu gia đến đây. Còn ngủ cạnh nhau thân mật như vậy? Không lẽ... Hổ Nựu hai mắt sáng rực, nở một nụ cười gian xảo. - Thiếu gia, người hư quá! Hổ Nựu hình như hiểu ra điều gì, cười cười, sau đó đi chuẩn bị đồ ăn, nàng muốn trước khi Diệp Lãng tỉnh dậy, chuẩn bị một bàn đầy những món ăn ngon. Nàng tin, sau khi Diệp Lãng tỉnh dậy, nhất định sẽ rất đói. Còn mối quan hệ mật thiết giữa Diệp Lãng và Lý Nguyệt, Hổ Nựu không cảm thấy có gì cần phản đối, bây giờ đối với nàng mà nói quan trọng nhất vẫn là sức khoẻ Diệp Lãng, nàng muốn để Diệp Lãng bổ dung thể lực đã mất. Sau khi làm xong đồ ăn, Hổ Nựu bỏ mọi thứ vào hộp, đây là chiếc hộp giữ ấm đồ ăn, không phải thứ do Diệp Lãng và Chân Tiểu Yên làm ra mà chỉ là loại hộp bình thường có thể mua được bất cứ chỗ nào trên cả đại lục. Sau đó, Hổ Nựu cũng nằm xuống bên cạnh Diệp Lãng, nàng không biết Diệp Lãng định ngủ đến lúc nào, đương nhiên không ngu ngốc ngồi đó đợi hắn tỉnh lại. Nhưng, chỉ cần Diệp Lãng tỉnh dậy, nàng nhất định biết, đến lúc đó có thể lấy đồ ăn mình đã chuẩn bị ra! May mà Hổ Nựu không đợi, Diệp Lãng ngủ một mạch đến sáng sớm ngày thứ hai mới tỉnh dậy, nhìn thấy Hổ Nựu nằm bên cạnh, mỉm cười, nhưng vừa nhìn thấy Lý Nguyệt... - Hừ! Lý Nguyệt, nàng đừng có đè lên tay ra, tay lão tử tê hết cả rồi đây này! Diệp Lãng trực tiếp rút tay, làm cho đầu Lý Nguyệt bị đập mạnh xuống giường, đau không chịu nổi. - Tay tê, có cần ta giúp ngươi chặt nó đi không! Lý Nguyệt lạnh lùng nói. - Chặt cái đầu nàng, mau cút xuống cho ta... Diệp Lãng không hề khách khí nói. - Sau này còn tuỳ tiện leo lên giường ta, ta sẽ đạp nàng xuống đất! - Hứ, ai thèm, hôm qua chỉ là không có chỗ ngủ nên ta mới phải chen vào mà thôi. Lý Nguyệt chẳng buồn bận tâm. -... hai người đều dậy rồi à, ăn bữa sáng trước nhé! Bên cạnh, Hổ Nựu có chút không hiểu, mối quan hệ giữa thiếu gia và Lý Nguyệt tiểu thư rốt cục là như thế nào, xem ra vừa có chút mập mờ lại vừa có giới hạn rõ ràng, không giống như là có chuyện đó. - Đánh răng rửa mặt nào... Diệp Lãng nhảy xuống giường, sau đó, chạy vào nhà vệ sinh, ở đây hắn vẫn chưa quen lắm. Rất nhanh, Diệp Lãng từ trong đó đi ra, ngồi bên bàn thưởng thức bữa sáng thịnh soạn của mình, đây có lẽ không thể coi là bữa sáng, vốn dĩ Hổ Nựu cũng không chuẩn bị nó cho bữa sáng. - Thiếu gia, ăn chậm thôi, không ai cướp của người đâu! Hổ Nựu hài lòng nhìn Diệp Lãng ăn thức ăn mình làm, mong muốn của nàng kì thực rất đơn giản, chỉ cần mỗi ngày được ở bên cạnh hầu hạ Diệp Lãng, nhìn hắn vui vẻ là được. - Không phải, bên trong có một kẻ háu ăn, mặc dù vẫn còn thua xa Bà béo nhưng cũng rất giỏi! Diệp Lãng vẫn ra sức ăn, tựa hồ như có ai muốn giành với hắn thật vậy. -?? Bên trong? Bên trong chỉ có Lý tiểu thư, nàng ấy háu ăn sao? Hổ Nựu có chút nghi hoặc. Rất nhanh Hổ Nựu có được câu trả lời, đúng là rất háu ăn!! Sau khi Lý Nguyệt đi ra, không nói câu nào, trực tiếp ngồi trước mặt Diệp Lãng, sau đó dùng tốc độ tên lửa nhét thức ăn vào miệng, tốc độ đó đúng là rất nhanh, dạ dày hình như cũng rất lớn. Lúc này, Hổ Nựu bắt đầu vã mồ hôi, nàng có chút hoài nghi thức ăn mình chuẩn bị có lẽ không đủ! Cuối cùng, nhìn bàn thức ăn càng lúc càng vơi, Hổ Nựu chuẩn bị rời đi làm món mới, nếu không cứ tiếp tục thế này, sẽ có chút nguy hiểm, không ngờ Lý Nguyệt tiểu thư lại ăn giỏi đến vậy. Đúng lúc này - Ha, no quá! Hổ Nựu, chúng ta ra ngoài đi dạo đi! Diệp Lãng lau mồm, xoa xoa bụng, sau đó đi ra ngoài. - Đợi ta với! Ta sắp ăn xong rồi... Lý Nguyệt cũng nói. - Không đợi nàng! Nàng cứ tìm chỗ nào đó chơi đi, đừng đi theo ta, đúng rồi, nàng có thể về nhà, ở đây không cần nàng nữa! Diệp Lãng đột nhiên nhớ ra, Lý Nguyệt bây giờ đã không còn tác dụng, có thể đuổi nàng ta về. Niệm xong kinh thì không cần hoà thượng, đó chính là hành vi lúc này của Diệp Lãng! Lý Nguyệt giận đến mức nghiến răng kèn kẹt, khó chịu nói: - Ngươi định qua cầu rút ván sao? - Ừm! Không lẽ, nàng định đi theo ta? Đừng quên, nàng là do ta bắt cóc, bây giờ ta muốn thả nàng, nàng phải mừng mới đúng chứ! Diệp Lãng rất không có lương tâm nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp truyentop.net - Ta còn lâu mới muốn đi theo ngươi, chỉ là ngươi cho ta về như vậy, ta rất không vui. Lý Nguyệt trực tiếp nơi, nàng đúng là không muốn đi theo Diệp Lãng, muốn sớm được về nhà, nhưng thấy Diệp Lãng đuổi mình như đuổi ruồi, nàng hơi khó chịu. Vốn dĩ Lý Nguyệt định theo học tập Diệp Lãng, tìm kiếm đột phá, nhưng nàng phát hiện hình như mình đã đến cực hạn, cứ tiếp tục đi theo Diệp Lãng, võ học đạo cũng chẳng có đột phá gì. Kì thực quan trọng nhất là, sau khi ra khỏi Tường Không Đế Quốc, Diệp Lãng không còn chỉ đạo Lý Nguyệt nữa, Lý Nguyệt hỏi hắn, hắn cũng chỉ nói qua loa kiểu như "Được, cứ như vậy mà làm". Diệp Lãng dự định bồi dưỡng Lý Nguyệt, nhưng chỉ những lúc thuận tiện mà thôi, hơn nữa, hắn đã cho Lý Nguyệt đủ nhiều, người khác cả đời cũng không có cơ hội này. Chuyện này, Lý Nguyệt cũng hiểu rất rõ, bản thân cũng rất thoả mãn, không muốn Diệp Lãng phải làm gì thêm. - Vậy nàng cứ chơi loanh quanh ở đây, nếu như lạc đường thì báo tên ta. Ta ở đây rất nổi tiếng. Diệp Lãng thuận miệng nói, vế sau thì hắn nói thật, hắn ở đây độ nổi tiếng đúng là rất cao. Cho dù không xảy ra việc của Hổ tộc tộc trưởng thì độ nổi tiếng của Diệp Lãng cũng không thấp, trải qua việc này, nhất là đêm qua, việc hắn cứu trị thành công tộc trưởng đã truyền đi khắp nơi, hắn bây giờ đang là đối tượng được nhiều người bàn luận nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]