Diệp Lãng cười hỏi, bộ dáng rất thân thiết.
- Bởi vì các ngươi đã giết công tử Mạc Lâm, nếu các ngươi đi, Tham Lang quân đoàn sẽ giận lây sang chúng ta, mà chúng ta không đảm đương nổi tội danh này, cho nên, xin các ngươi hãy lưu lại...
Chưởng quầy nói ra, những lời hắn nói đều là sự thật, nếu hôm nay hai người Diệp Lãng cứ như vậy mà đi, toàn bộ người ở đây sẽ gặp chuyện không may.
- Lý Nguyệt...
Diệp Lãng nhìn về phía Lý Nguyệt, vấn đề này hắn phải hỏi qua ý tứ của Lý Nguyệt.
Lý Nguyệt trầm tư một hồi, mở miệng nói ra:
- Các ngươi cũng rời đi, rời khỏi nơi này càng xa càng tốt, các ngươi cũng đừng trở lại nơi này, bằng không khi chuyện này chấm dứt, các ngươi cũng sẽ bị liên quan. Các ngươi nên đợi đến lúc Tham Lang quân đoàn bị tiêu diệt thì hãy trở lại!
- Chuyện này...
Chưởng quầy có chút do dự.
- Đệ đệ, cho bọn họ một chút tiền, cho họ làm vốn để đi nơi khác sinh sống.
Lý Nguyệt nói.
- Biết rồi! Nơi này có mười tấm kim phiếu, mỗi tấm một ngàn, các ngươi tự chia nhau một chút, nếu các ngươi không có nơi để đi, có thể đi Tường Không Hoàng thành, nói Lý Nguyệt bảo kê cho các ngươi.
Diệp Lãng tiện tay liền đem một vạn kim phiếu giao cho bọn họ.
- Cái này không cần a, ta nghĩ chúng ta không cần rời đi đâu.
Chưởng quầy nhìn kim phiếu trong tay, vẫn có chút do dự, hắn đang do dự nên lấy kim phiếu hay không, chứ không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450516/chuong-582.html