-Các ngươi có biết gì hay không, vừa rồi ở đầu trấn xảy ra một chuyện, có một tiểu cô nương chém đứt tay chân của hơn mười thủ vệ.
Một người chạy vào, sau khi tìm được bằng hữu của mình, vừa ngồi xuống đã nói.
-Cái gì?
Nghe tin tức như thế mọi ngời liền ngẩn ngơ.
-Những tên lính đó gặp chuyện không may là đáng đời, nhìn thấy tiểu cô nương người ta xinh đẹp, liền đánh chủ ý lên nàng, không nghĩ tới đụng phải một tiểu ma nữ, không nói vài lời đã chém bọn họ, toàn bộ đều bị chém đứt tay chân.
Thời điểm bọn họ bàn luận, tuyệt đối không thể tưởng được nhân vật chính lại đang ở chỗ này, đang an vị ngay bên cạnh bọn họ.
-Tiểu ma nữ? Lý Nguyệt, cái tên này rất thích hợp với ngươi a.
Diệp Lãng vừa cười vừa nói.
-Hừ!
Lý Nguyệt bỏ qua.
-Thế tiểu ma nữ đó hiện giờ đang ở đâu?
Những người kia tiếp tục nói.
-Không biết, chắc đã cùng tiểu bạch kiểm kia bỏ chạy rồi, ở tại chỗ này chẳng lẽ chờ người ta tới trả thù sao? Tuy những tên binh lính càn quấy đó không có thực lực gì, nhưng dù sao người ta cũng là người của Tham Lang quân đoàn. Đây là địa bàn của Tham Lang quân đoàn, nếu chọc vào thì còn nghiêm trọng hơn chọc phải hoàng thượng.
-Tiểu bạch kiểm...
Lý Nguyệt xem nhẹ những lời khác, chỉ chọn danh xưng này gáng lên Diệp Lãng.
-Cái này không thích hợp với ngươi, ngươi không có trắng, cũng không anh tuấn!
...
Diệp Lãng có chút nộ,
-Ai nói ta không trắng, ngươi nhìn xem làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450495/chuong-561.html