-Chuyện gì vậy?
Diệp Lãng hỏi, hắn không cảm giác được Lý Nguyệt đang xấu hổ, hắn chỉ hỏi là có chuyện gì.
-Ngươi là đồ đần, phương hướng bên kia là đi ngược trở về, phải đi bên này!
Lý Nguyệt biết rõ Diệp Lãng nhất định không biết chuyện của mình, dứt khoát giả bộ như không biết, nói rất trấn định.
-Ah, như vậy à, tiểu sư tử, quay đầu lại, đi về hướng bên này đi.
-Rống...
Cứ như vậy, Diệp Lãng lại một lần nữa xuất phát đi về hướng bộ lạc Hổ tộc, chỉ là, lần này hắn đổi công cụ để đi, không phải do hắn chạy bộ nữa.
Kỳ thật hắn cũng không có ý định cứ chạy bộ như vậy, chỉ cần ra khỏi thảo nguyên này, hắn sẽ tìm xe ngựa, với tư cách một bại gia chi tử, hắn thích ngồi xe ngựa, nhưng đã có tọa kỵ sư tử, không cần phiền phức như vậy.
Biên cảnh đại thảo nguyên, chính là Mục Dương trấn, trọng trấn phương bắc của Tường Không, nơi này là một nơi rất phồn thịnh, cũng vì đây là nơi giao dịch các sản vật địa phương với các dân tộc du mục.
Bên trong đại thảo nguyên, có rất nhiều bộ lạc du mục, nhân số và số lượng cũng không ít, nhưng rất trùng hợp, Diệp Lãng lại không gặp được một người nào, mà tỷ lệ này phi thường thấp.
Diệp Lãng không thể nghi ngờ là rất may mắn, tỷ lệ thấp như vậy, hắn lại đạt được!
Bên ngoài Mục Dương trấn, có một đội quân tinh nhuệ canh gác, Mục Dương trấn là nơi đóng quân, đế quốc đệ ngũ quân đoàn -- Tham Lang quân đoàn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450491/chuong-557.html