"Thập Tam công tử, đây cũng không phải là nơi ngươi nói đến là đến, đi là đi, đừng coi chúng ta như người chết được không." Người bị coi nhẹ thật lâu rất buồn bực nói.
"Ta không coi các ngươi như người chết, nếu là người chết thì trước đó ta cũng không cần phải chuẩn bị thứ kia." Diệp Lãng lắc đầu nói.
"?? Chuẩn bị cái gì vậy?" Mọi người khó hiểu.
"Thứ cho các ngươi an tâm ngủ gì đó!" Diệp Lãng hồi đáp.
Diệp Lãng vừa nói xong, đột nhiên chung quanh có vài tiếng pháo nổi lên, đúng vậy, là tiếng pháo, không phải tiếng nổ mạnh. Sau đó mọi người thấy chung quanh dâng lên một làn sương khói lãnh đạm, rất nhanh bao phủ toàn bộ Lý gia.
Từ số lượng sương khói có thể thấy rất số lượng khá khả quan, Diệp Lãng có thể bất tri bất giác sắp đặt nhiều luyện kim linh kiện như vậy.
Nếu ở ngoài Lý gia thì còn đỡ, dù sao cũng là bên ngoài, không phát hiện thì thôi nhưng lại ở trong Lý gia thì có điểm không thể nào nói nổi.
Mình có nhiều người như vậy mai phục ở đây, cơ sở ngầm nhiều đến thế mà ngay cả người khác bố trí nhiều đồ vật như vậy cũng không biết, điều này làm bọn họ cảm thấy khó có thể tưởng tượng, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy sợ hãi.
Nếu đặt luyện kim bom thì sao?
Nhất định là sẽ biến Lý gia thành bình địa, tất cả người và sự vật đều sẽ biến mất, chỉ còn sót lại một mảnh phế tích!
Mà hiện tại mọi người rất muốn biết làn sương khói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450483/chuong-549.html