"Ta cảm thấy có theo đuổi ngươi cũng vô dụng nên không nên a." Diệp Lãng không nghĩ gì nhiều, nói thẳng. Lúc này hắn cũng không phải rất để ý với đám người mai phục, tựa hồ những người này cũng chẳng là gì cả.
"Ngươi giỏi thì nói lại lần nữa xem, có tin ta một kiểm bổ ngươi không!" Lý Nguyệt tức giận nói, hơn nữa giơ kiếm lên như muốn đánh nhau vậy.
"Dừng dừng, ta chỉ nói thôi, chuyện này cũng đã phát sinh rồi, giờ có nói cũng chẳng được gì." Diệp Lãng cũng sợ Lý Nguyệt rút kiếm, cũng không phải hắn sợ Lý Nguyệt, chỉ không muốn có xung đột với nàng thôi.
"Hừ! Ngươi biết là tốt rồi, nếu ngươi không muốn chịu trách nhiệm thì dù ngươi có đi đến chân tròi góc biển ta cũng sẽ không tha ngươi!" Lý Nguyệt hừ nói.
"Ta chịu trách nhiệm cái gì, ta có làm gì ngươi đâu, chỉ lừa gạt một chút cảm tình mà thôi." Diệp Lãng ngơ ngác nói.
"..." Mọi người không nói gì, ngươi nói thật thoải mái, lừa gạt tình cảm một nữ nhân là một chuyện rất nghiêm trọng, mà thoạt nhìn, ngươi đã lừa gạt thành công rồi, nếu không Lý Nguyệt cũng sẽ không nói như vậy.
"Thối tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã làm gì nữ nhi ta, làm sao phải chịu trách nhiệm!" Lý Thiên Quân nghe Lý Nguyệt và Diệp Lãng nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy không thích hợp.
"Ta không làm gì với nàng cả, ta có nguyên tắc của mình, chỉ lừa gạt tình cảm, không lừa gạt thân thể, đừng nói xấu cho ta." Diệp Lãng lắc đầu nói, cực lực phủ quyết.
"Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450481/chuong-547.html