Chương trước
Chương sau

"Ách..." Diệp Lãng ngừng lại, tựa hồ bây giờ mới phát hiện mình đã bại lộ.
"Vẫn trì độn như vậy! Ngươi như thế này mà ai dám để ngươi đến đây một mình, chẳng lẽ không sợ ta bắt giết sao?" Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng lãnh đạm nói.
"Gì, ngươi nói gì, sao yêm nghe không hiểu!" Diệp Lãng trực tiệp giả ngu.
"Dùng giả bộ, ai cũng biết ngươi là ai rồi!" Triệu Nhã Nhu cười nói.
"Ta dựa vào, ngươi phát hiện từ bao giờ?" Diệp Lãng nhìn Triệu Nhã Nhu bên cạnh, rất khó hiểu hỏi.
"Kỳ thật từ lần đầu tiên ta nhìn thấy đôi mắt ngươi là ta đã nhận ra rồi, nếu không ngươi cho rằng ta sẽ tùy tùy tiện tiện tiếp xúc với một cái nam nhân xa lạ sao?" Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng nói.
Đúng như đám người Lãnh Huyết Ngũ đoản, quả thật Triệu Nhã Nhu đã xuyên qua thân phận của Diệp Lãng từ trước, nàng cũng không phải một nữ nhân bình thường.
"Ta dựa vào! Đã sớm hoài nghi ngươi đã nhận ra ta rồi, mà ngươi cũng rất kỳ quái, vì sao không trực tiếp vạch trần ta, còn có, sao ngươi lại nhận ra được, ta hóa trang rất hoàn mỹ mà!" Tựa hồ Diệp Lãng cũng không khẩn trương, gỡ xuống ngụy trang, khuôn mặt quai thuộc lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Vào giờ khắc này, rất nhiều người đều sợ hãi than, hóa trang thuật này cũng mạnh quá đi, chỉ bỏ thêm, cái lỗ tai và mái tóc là cả người đều thay đổi.
"Nhận ra ngươi kỳ thật rất đơn giản, ta vĩnh viễn cũng không thể quên được cỗ hơi thở trên người ngươi, vô luận ngươi biến thành bộ dáng gì đi nữa ta cũng có thể nhận ra! Mà không vạch trần ngươi là vì ta không nắm chắc lưu ngươi lại, không biết mục đích ngươi đến đây, còn có ta cũng muốn ngươi ăn sinh nhật với ta." Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng nói.
"Ngươi rảnh rỗi bắt ta ăn sinh nhật làm gì, tự ngươi ăn là tốt rồi." Diệp Lãng có điểm không rõ sao Triệu Nhã Nhu lại kỳ quái như vậy, hắn cảm thấy mình hắn là có rất nhiều lần có thể bị nàng vây lại nhưng nàng vẫn không làm như thế.
Nếu nói nàng muốn biết mục đích của mình thì không có gì, nhưng nếu nói muốn mình bồi sinh nhật cùng nàng thì lý do này rất vô nghĩa.
"Ta thích, không cần ngươi xen vào!" Triệu Nhã Nhu nhẹ cười nói.
"Ai quản ngươi, nếu ngươi không vạch trần ta thì ngươi cứ tiếp tục giả vờ không biết đi,
chờ ta làm xong chuyện ta sẽ bước đi a, chẳng lẽ bây giờ ngươi còn muốn giết ta sao?" Diệp Lãng nhìn một chút tình huống chung quanh, rất không thèm, để ý nói.
"Cho tới bây giờ ta vẫn không nghĩ đến việc giết ngươi!" Đột nhiên Triệu Nhã Nhu lớn tiếng nói, vẻ mặt như rất kích động, sau đó nàng tiếp tục nói: "Ta muốn lưu ngươi lại, ta muốn nhốt ngươi lại cho ngươi cả đời này cũng không thể trốn thoát khỏi tay ta!"
Thân thể Diệp Lãng run lên, phảng phất như có điểm lạnh, sau đó hắn nói: "Ngươi đúng là một nữ nhân biến thái, ta biết ngươi tra tấn ta, muốn ta sống không bằng chết! Gớm, ngươi đừng tưởng rằng đây là địa bản của ngươi thì ta không có cách nào chạy được!"
"Vấn đề này từ từ rồi nói, bây giờ ta chỉ muốn hỏi vì sao ngươi phải tiệp cận Lý Nguyệt?" Triệu Nhã Nhu hỏi.
Khi Triệu Nhã Nhu hỏi về điều này, thân thể Lý Nguyệt rõ ràng run lên một cái, nàng nhìn Diệp Lãng, hy vọng hắn có thể nói ra lý do làm nàng có thể tha thứ hắn.
"Ta theo đuổi nàng!" Diệp Lãng trực tiếp trả lời.
"... Ta biết ngươi theo đuổi nàng, vì sao lại theo đuổi? Ngươi đừng nói là thích nàng, trước kia ngươi theo đuổi nàng là vì nghe thấy một thầy tướng đầu đường nói nàng là thê từ tương lai của mình mà thôi." Triệu Nhã Nhu nói thẳng ra, nàng tra rất rõ ràng về chuyện của Diệp Lãng, đến bí mật không mấy người biết này cũng bị nàng điều tra ra.
Thân thể Lý Nguyệt hơi chấn động, bây giờ nàng mới biết lý do trước đây Diệp Lãng theo đuổi mình, nàng tiếp tục nhìn Diệp Lãng, hy vọng hắn không thừa nhận bởi nó thật sự là một đả kích với nàng. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
"Ý? Sao ngươi lại biết chuyện này, chuyện này chỉ có ta, tỷ tỳ và người biết thôi mà, nhất định là tiểu Thất, chuyện gì cũng đi nói với ngươi!" Diệp Lãng nghi hoặc hỏi, đồng thời cũng gián tiệp thừa nhận chuyện này.
"..."
Tất cả mọi người trầm mặc, bọn họ cũng biết chuyện này nhưng lại không biết nguyên nhân, bây giờ biết rồi mới biết sự cường đại của Diệp Lãng...
"Cái này không cần ngươi xen vào, ta hỏi ngươi, rốt cuộc vì sao lại theo đuổi Lý Nguyệt? Biết rõ ràng là ta đang bắt ngươi mà còn dám to gan một mình trở về như vậy, nhất định có nguyên nhân trọng yếu a." Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng nói.
"Này..." Diệp Lãng chần chờ một chút, hắn ngượng ngùng nói ra.
"Nói đi, Lý Nguyệt nàng cũng muốn biết, nàng hẳn không trách ngươi đâu!" Triệu Nhã Nhu thầm nghĩ trong lòng, nàng chỉ giết ngươi thôi!
Diệp Lãng nhìn về phía Lý Nguyệt...
"Có phải ngươi đến vì Thiên Cơ Giáp không?" Lý Nguyệt lãnh đạm hỏi, sau khi biết thân phận Diệp Lãng, nàng lại nhớ đến Diệp Lãng không chỉ một lần hỏi nàng về Thiên Cơ Giáp.
"A, ngươi biết rồi à, vậy đưa Thiên Cơ Giáp cho ta, ta đi ngay. Vốn ta cũng sắp chiếm được rồi, đều là do nha đầu Triệu Nhã Nhu này quấy rồi." Diệp Lãng thừa nhận, cũng oán trách Triệu Nhã Nhu một câu.
"Sao lại nói ta quấy rồi, các ngươi ở Ngự Hoa Viên lâu như vậy ta cũng chưa đi qua nữa, cũng cho các ngươi mặt mũi rồi!" Triệu Nhã Nhu có điểm kháng nghị nói.
"Diệp Lãng, vì sao ngươi muốn Thiên Cơ Giáp của ta, nếu ngươi cần thì cứ việc nói thăng, vì sao còn phải làm bộ theo đuổi ta!" Lý Nguyệt lạnh lùng nói, mà dưới sự lạnh lùng này, nào ai biết nàng phải đè nén biết bao lừa giận.
"Ta cũng muốn trực tiếp một chút, là có người bắt ta theo đuổi ngươi, nói như vậy thì có điều tốt! Sớm biết có kết quả thế này thì ta dùng biện pháp của ta cho khỏe, thật sự là lãng phí thời gian!" Diệp Lãng hồi đáp.
"Là ai bắt ngươi theo đuổi ta ( nàng )?" Lý Nguyệt cùng Triệu Nhã Nhu đồng thời hỏi, lúc này tâm Lý Nguyệt tựa hồ dễ chịu hơn một chút, ít nhất cũng không phải Diệp Lãng nguyện ý, là người khác, nhưng cũng chỉ dễ chịu hơn một chút, chỉ một chút mà thôi.
Mà các nàng hỏi như vậy tất nhiên là muốn tìm ra người đưa ra chủ ý này, Lý Nguyệt là vì trả thù, mà Triệu Nhã Nhu là vì tìm ra đồng lõa.
Triệu Nhã Nhu cảm thấy Diệp Lãng hẳn không đến một mình, nhất định có người đi cùng, nhưng nàng vẫn không phát hiện có người ở bên cạnh Diệp Lãng.
Lãnh Huyết Ngũ cùng Athena cũng không phải người bình thường, cơ sở ngầm của Triệu Nhã Nhu căn bản không có biện pháp phát hiện sự tồn tại của các nàng!
"..." Diệp Lãng không thể nói, vấn đề này sao hắn có thể trả lời được.
"Hoàng Thượng, ta cảm thấy chuyện quan trọng nhất lúc này là làm sao xừ lý Diệp Lãng, nếu mấy người muốn ôn chuyện thì từ từ rồi đến cũng được!" Lý Thiên Quân trầm giọng nói.
"Xừ lý thế nào, đương nhiên là bắt hắn lại, sau đó nhốt thôi!" Triệu Nhã Nhu lãnh đạm
nói.
"Triệu Nhã Nhu, ngươi không biết là hiện tại ngươi đứng rất gần với ta sao? Nếu ta bắt ngươi làm con tin thì ta có thể thoải mái đào tẩu rồi?" Diệp Lãng cũng học Triệu Nhã Nhu, lãnh đạm nói.
Hiện tại Triệu Nhã Nhu ngay bên cạnh Diệp Lãng, cách hắn không đến một thước, từ sau khi hai người phóng đèn Khảng Minh vẫn đứng chung một chỗ chưa tách ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.