Thiết Tĩnh thị vệ nghe Diệp Lãng nói tất nhiên sẽ không động thủ, hắn là người của Triệu Nhã Nhu, không phải của Diệp Lãng, cái này phải phân rõ. Hơn nữa Diệp Lãng còn nói muốn cho Triệu Nhã Nhu không hay ho thì càng không thể nghe hắn. "Hừ! Thiết Tĩnh, phế đi hai tay của hắn! Đừng thấy máu!" Triệu Nhã Nhu hừ lạnh nói, cuối cùng còn bổ sung thêm một câu đừng thấy máu nữa. "Vâng!" Thiết Tĩnh thị vệ đáp, cũng chuẩn bị dùng đấu khí phế đi hai tay của Cao Lôi... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL "Khoan khoan, không phải chỉ tay phải sao?" Diệp Lãng lập tức ngăn cản. Cao Lôi phụ tử thực đáng thương nhìn Triệu Nhã Nhu, ánh mắt như muốn nói, hồ ly kia nói đúng, không phải chỉ một mình tay phải sao? Sao lại biến thành hai tay rồi! Phế đi tay phải ít ra còn tay trái, tuy không rất tiện lợi nhưng một hồi cũng quen, ít nhất cũng coi như tiện. Nhưng nếu bị phế đi cả hai tay, không còn cái nào cả, sự khác biệt giữa một cánh tay và không có cánh tay nào cả thật sự quá lớn. "Tay trái cũng có thể cầm kiếm vậy, chắc gì không có lần tiếp theo, phế hắn đi!" Triệu Nhã Nhu lãnh đạm nói. Ca ca... "A..." Thanh âm xương cốt vỡ vụn và tiếng kêu thảm thiết của Cao Lôi vang vọng rõ ràng làm cho trái tim những người ở đây đều nhảy dựng lên, làm cho bọn họ như có điểm đồng cảm vậy. Thiết Tĩnh thị vệ phế rất hoàn toàn, vừa đánh gãy gân mạch trên cánh tay Cao Lôi, đồng thời còn đánh nát xương tay của hắn! Cao Lôi đã hoàn toàn bị phế đi! Tựa hồ không ai nghĩ đến kết quả này, mà ngẫm lại một chút, bọn họ ngạc nhiên phát hiện người tạo ra hậu quả này hóa ra lại là "tiếu bạch kiếm" trong đồn đãi kia. Vẻn vẹn chỉ vì Cao Lôi chỉ kiếm vào hắn! Khi mọi người đưa ánh mắt tập trung đến đầu sỏ Diệp Lãng này lại phát hiện hắn đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, dùng một chiếc đũa chọt chọt Cao Lôi, lúc này Cao Lôi đã đau đến hỏn mê. "Ẻ, ngươi chết chưa vậy!" Uy uy, người ta đã như vậy rồi sao ngươi không chịu buông tha. Triệu Nhã Nhu cũng cảm thấy kỳ quái, lúc này Diệp Lãng còn muốn làm gì, cũng đã phế đi hai tay rồi, cái này còn nghiêm trọng hơn điều hắn nói mà. Mà lúc này mọi người lại phát hiện Diệp Lãng gọi vài tiếng, vô công mà phản nên có động tác mới. "Tỉnh tỉnh a!" Diệp Lãng cầm lấy một bình trà, trực tiếp rót lên mặt Cao Lôi, mà tựa hồ còn có hơi khói bay lên, nói cách khác trà này rất nóng... "..." Mọi người trầm mặc. "A!" Cao Lôi tỉnh lại, đầu tiên là cảm thấy mặt mình rất nóng, sau đó cảm thấy sự đau đớn từ hai tay truyền đến. Lúc này nếu cho Cao Lôi chọn lựa thì hắn sẽ chọn tiếp tục hôn mê, tuyệt đối không muốn tỉnh lại bởi thật sự rất thống khố. Ai cũng biết điều này cả, mà lúc này ai cũng hoài nghi Diệp Lãng là cố ý cứu tỉnh Cao Lôi, sau đó để hắn chịu đau khố! "Ta thấy ngươi đáng thương như vậy nên thiện tâm nói cho ngươi biết một chuyện, ngươi muốn nghe không?" Diệp Lãng nói. "Mời chỉ giáo!" Cao Lôi cắn răng chịu đựng, gằn tùng tiếng nói. "Nếu ngươi muốn hai tay khôi phục lại như bình thường kỳ thật không phải không có khả năng..." Diệp Lãng nói. "?!" Cao Lôi phụ tử hai mắt sáng ngời, lúc này bọn họ đã quên những gì Diệp Lãng làm, chỉ cần hắn có thể giúp khôi phục hai tay của Cao Lôi thì bọn họ sẽ cúng bái Diệp Lãng như thần vậy. "Mời công tử chỉ giáo!" Cao Lôi nói, lúc này ngữ khí của hắn trở nên rất có lễ phép. "Chỉ giáo thì không đám nhận! Ta chỉ nghe nói mà thôi, nghe nói bây giờ dưới Thánh Thành có một nơi gọi là Kỳ Tích Khu, Y Sư ở đó rất cao minh, có lẽ ngươi có thể đi thử xem!" Diệp Lãng cười nói. "..." Mọi người trầm mặc, cũng không phải họ bị tin tức này chấn kinh mà vì tin tức này ai cũng biết, Diệp Lãng nói vậy chẳng khác nào đùa giỡn người ta. "Cái này không cần ngươi nói ta cũng biết!" Cao Lôi oán hận nói. "À, ngươi biết rồi à, vậy tiệp tục xỉu đi!" Diệp Lãng thuận miệng nói. "..." Cái này có thể nói xỉu là xỉu sao? "Hoảng Thượng, hôm nay ta xin cáo lui trước!" Cao hầu tước nâng con mình, nói với Triệu Nhã Nhu, hắn không đám đi hận nàng. "Tốt, ngươi lui ra đi!" Triệu Nhã Nhu lãnh đạm nói. "Hừ!" Hai phụ tử Cao hầu tước hừ một tiếng với Diệp Lãng, hận ý kia không cần nói ra, bọn họ không đám hận Triệu Nhã Nhu nhưng vẫn có thể hận được Diệp Lãng. "Các ngươi nhớ kỹ đừng nói cho những Y Sư này vì sao bị thương như vậy, nếu không bọn họ sẽ không trị liệu đâu, ngươi cứ nói mình lăn từ trên núi xuống đi!" Diệp Lãng lại nhắc một câu. "..." Lăn từ trên núi xuống chỉ bị thương hai tay sao? Ngươi lăn cho ta xem! Tất cả mọi người cười nhạt với lời Diệp Lãng. Mà ai có biết những lời này của Diệp Lãng là khuyên thật, nếu để đám Quang Minh Y Sư biết Cao Lôi bị người phế đi hai tay vì cầm kiếm chỉ vào Diệp Lãng, hơn nữa Diệp Lãng cũng nói muốn phế tay phải của hắn thì Quang Minh Y Sư này tuyệt đối sẽ không trị liệu cho hắn, ít nhất tuyệt đối sẽ không chữa tay phải của hắn. Có lẽ bọn họ còn khiến Quang Minh Kỵ Sĩ đuổi ra khỏi phạm vi Thánh Thành, trọn đời không được vào lại! Diệp Lãng là ai, hắn là Mơ Hồ Đường Đường chủ, là Thánh Thành công tử, bất kính với hắn thì chẳng khác nào đắc tội toàn bộ Mơ Hồ Đường, toàn bộ Thánh Thành, thậm chí toàn bộ Thánh Giáo. Đây mới là phương thức xứ lý của Thánh Giáo, nếu bị cư dân ở Kỳ Tích Khu thì có lẽ còn đánh gãy hai chân của Cao Lôi nữa! Trên thực tế, cuối cùng Cao Lôi thật sự bị người biết, hắn không nhớ lời khuyên của Diệp Lãng, đồng thời còn nói mình muốn trả thù lại, vấn đề này liền trở nên nghiêm trọng, kết cục của hắn nhất định rất thê lương. Lúc ấy Cao Lôi cũng không biết địa vị của Diệp Lãng ở đây, còn làm trò nói trước mặt A Nhĩ Ôn nữa, có thể vì muốn theo đuổi A Nhĩ ôn, dưới cách ăn mặc nữ trang, A Nhĩ ôn càng thân mê người. Có thể đây là kết cục của tà tâm bất từ sắc tâm bất di, có một ít người không biết tiếp thụ giáo huấn, không biết thu liềm chút nào. Vì thế A Nhĩ Ôn tức giận, hung hăng đâm hắn mấy châm, sau đó giao Cao Lôi cho Phong Hành xứ trí Mà Phong Hành lại giao cho cư dân Kỳ Tích Khu, nói mình là người của Thánh Giáo, Quang Minh Nữ Thần không cho phép thương hại người thường. Cư dân ở đây cũng không đần độn , biết ngụ ý của Phong Hành là nói cho bọn hắn biết, Phong Hành hắn không tiện ra tay, các ngươi có thể tùy ý! Dám đối phó với công tử của chúng ta, ta thấy ngươi đang đi tìm chết! Vì thế một đám người cùng lên, quyền đấm cước đá vào Cao Lôi, đánh cho hắn biến thành cuộc sống không thể tự gánh vác, cuối cùng không những bị phế đi hai tay, còn bị phế đi hai chân nữa!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]