"Làm sao để chia? Thất cấp không phải bảy điểm à?" Diệp Lãng hỏi, mà tin rất nhất nhiều người sẽ hỏi vấn đề này, dù sao thói quai bao nhiêu cấp bấy nhiêu điểm đã ăn sâu rồi.
"Không phải chia như vậy, bình thường dã thú khó bắt thì hai điểm, ma thú từ năm cấp trở xuống ba điểm, cấp năm trở lên năm điểm, Địa Cấp năm mươi, Thiên Cấp một trăm, cái khác thì xem tình hình rồi tính. Lý Nguyệt nói.
Kỳ thật có một ít người nói ma thú dưới Địa Cấp thì không khác với đã thú lắm, mà thực lực của họ tất nhiên đã bước vào Địa Cấp.
Mà năm điểm này kỳ thật là điểm của vận khí gặp được ma thú đã là gặp may rồi.
Còn có, tuy thực lực của ma thú cũng phân chia như người vậy nhưng đều là cừu cấp, người giết ma thú cũng không phải là chuyện khó khăn lắm bởi ma thú vẫn chỉ là ma thủ, thiếu một ít trí tuệ của loài người.
"Thiên Cấp, Địa Cấp, cái loại ma thú này sao có thể xuất hiện ở đây..." Diệp Lãng thuận miệng nói.
"Đúng vậy, tỷ lệ xuất hiện ma thú ở đây vốn đã rất thấp, có là tốt rồi, mà ma thú cao cấp cơ hồ không có, chúng ta không biết gặp cái gì mà may mắn đến thế, có thể gặp được một con cao cấp." Lý Nguyệt nhìn canh trong nồi, lãnh đạm nói.
"Đương nhiên là vận may, ta là ngôi sao may mắn." Diệp Lãng thuận miệng nói, nếu Lý Nguyệt biết hắn chính là Diệp Lãng thì nhất định sẽ gật đầu, mà hiện tại nàng chỉ coi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450424/chuong-490.html