Chương trước
Chương sau

Tiểu Linh vừa nghe vừa hỏi, Lãnh Huyết Thất thì tiếp nhận tư liệu của Lý Nguyệt xong bắt đầu nghĩ biện pháp, Lãnh Huyết Ngũ từ đầu tới cuối vẫn không ra tiếng, mà nàng cũng không nghe về những vấn đề luyện kim này.
Mãi đến một lúc nào đó, Lãnh Huyết Ngũ tiêu thất một thời gian ngắn, sau đó lại xuất hiện bên cạnh Diệp Lãng, nhắc nhở hắn --
"Đã đến giở ăn cơm trưa, đến dùng cơm a."
Lãnh Huyết Ngũ mang vài món thức ăn lên bàn, đều là một ít đồ ăn giản dị, bất quá cũng rất tinh xảo, tựa hồ xuất từ tay Lãnh Huyết Ngũ.
"Ý? Đồ ăn lần này sao khác đồ ăn lúc trước nhỉ, đổi đầu bếp à?" Lãnh Huyết Thất ăn một ngụm liền nói, nàng cảm thấy đồ ăn lần này rất tốt, đồ ăn lúc trước không thể sánh bằng.
Lãnh Huyết Ngũ rất thích xuống bếp nấu nướng nhưng nàng lại rất ít cho người khác ăn, trừ bỏ Diệp Lãng thì trên cơ bản không có người hưởng qua, mà hai người Lãnh Huyết Thất bây giờ nhờ phúc Diệp Lãng mới có thể thưởng thức được trù nghệ của sát thủ đệ nhất thiên hạ Lãnh Huyết Ngũ này.
"Ngô ngô..." Diệp Lãng vừa ăn, vừa muốn nói cái gì đó, bất quá miệng đầy thức ăn làm hắn không nói nên lời nên rõ ràng buông tha cho.
"Ăn cơm của ngươi đi, không cần nhiều lời!" Lãnh Huyết Ngũ gắp một ít thức ăn cho Diệp Lãng, cũng lạnh lùng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi cũng quá bất công, chúng ta làm tỷ muội nhiều năm như vậy ngươi cũng chưa từng gắp rau cho ta." Một bên Lãnh Huyết Thất rất là ám muội nói.
"Ngươi muốn sao?" Một đạo sát khí bức người từ Lãnh Huyết Ngũ bay tới.
"..., coi như ta chưa nói gì..." Lãnh Huyết Thất cúi đầu ăn cơm.
Tiểu Linh ngoan ngoãn cầm chén ăn cơm, tự mình gắp thức ăn cho mình, tất nhiên cũng sẽ không ra tiếng, đột nhiên gắp một ít đưa cho Diệp Lãng.
Lãnh Huyết Thất nhìn thấy vậy quyết định mình cũng phải gắp cho Diệp Lãng một ít để đung nhập vào bàn ăn, nếu không chỉ có một mình nàng không gắp thức ăn cho Diệp Lãng.
Cứ như vậy Diệp Lãng phát hiện thức ăn của mình như không bao giờ vơi, vẫn ăn ăn
"Tốt lắm, hôm nay dừng ở đây, ngươi cứ tiêu hóa trước đi, có vấn đề thì đến Trúc Tâm Lâu tìm ta." Diệp Lãng nói xong phát hiện thời gian cũng không còn sớm, đã nói rất nhiều rồi.
"Ừ!" Tiểu Linh gật gật đầu, quả thật nàng cần tiêu hóa rất lâu.
"Tiểu đầu đất, ngươi phải ở tại Trúc Tâm Lâu sao?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi.
Diệp Lãng gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, ta muốn ở đó, tốt nhất là chúng ta vờ như không biết, có cái gì thì truyền tin cho ta."
"Ta sẽ dùng thân phận khác đi vào Trúc Tâm Lâu, âm thầm bảo hộ ngươi." Lãnh Huyết Ngũ dường như không nghe thấy Diệp Lãng nói gì, quyết định của nàng vẫn luôn rõ ràng như vậy, cũng không ai có thể thay đổi cả.
"Tùy tiện, bất quá chúng ta phải vờ như không biết!" Diệp Lãng cũng không sao cả, hắn tin rằng với năng lực của Lãnh Huyết Ngũ thì người khác không thể phát hiện sự tồn tại của nàng.
"Ừ, nếu không gặp tình huống khân cấp thì ta sẽ không xuất hiện." Lãnh Huyết Ngũ gật gật đầu nói.
"Vậy các ngươi đều đi rồi thì ta cũng đi, tất nhiên ta cũng sẽ dùng thân phận khác đi vào, cho dù các ngươi nhìn thấy cũng chưa chắc có thể nhận ra ta. Lãnh Huyết Thất cười cười, nàng cũng muốn tham gia trò chơi này, phải lẫn vào Trúc Tâm Lâu.
"Ta... Ta ở lại đây đọc sách, liên lạc với các ngươi..." Tiểu Linh giơ tay, nhưng tựa hồ phát hiện dường như mình không có ích gì, chỉ có thể ở lại đọc sách, phụ trách giúp mọi người liên lạc.
"Ừ, cứ vậy đi!" Diệp Lãng gật đầu, Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất vốn chính là nhân vật có thể một mình đảm đương một phá, cho dù các nàng có tham dự cũng không có vấn đề gì.
Vì thè Trúc Tâm Lâu tựa hồ trở thành một nơi phong vân tế hội.
"Đúng rồi tiểu sắc quỷ, chuyện ngươi muốn gạt... Không, là theo đuối Lý Nguyệt tựa hồ có điểm khó khăn a." Dường như đây mới là chính để, mà đám người Diệp Lãng như đã quên mất chuyện này, cũng may Lãnh Huyết Thất vẫn nhớ, nàng đã suy nghĩ rất lâu vì nó.
"Có cái gì khó?" Diệp Lãng hỏi.
"..., ngươi ít nhiều cũng từng truy đuổi ngươi ta, chẳng lẽ ngươi không biết sự khó khăn trong đó sao?" Lãnh Huyết Thất có điểm vô lực nói.
"Không biết!" Diệp Lãng thực rõ ràng lắc đầu.
"Biết mà..." Lãnh Huyết Thất lắc đầu, từ tin tức nàng nhận được thì cái gọi là theo đuổi kia của Diệp Lãng căn bản không tính là theo đuổi, thật giống như một trò đùa vậy.
Tới đột nhiên, đi cũng đột nhiên.
"Lý Nguyệt, Lý gia Lý Thiên Quân chỉ nữ, anh ruột Lý Ngạn Lý Bác, tổ phụ Lý Hùng Đại nguyên soái, cũng chính là Lý gia gia chủ bây giờ, mà Lý Thiên Quân cũng là người có được mức thắng cao nhất trong tuyển gia chủ đời kế, Lý Hùng truyền Thiên Cơ Giáp cho Lý Nguyệt tựa hồ đã chứng minh chuyện này."
Lãnh Huyết Thất sứa sang tình báo lại một chút, tiếp tục nói: "Lý Nguyệt, từ nhò đã có thiên phú hơn người về mặt vũ kỹ, cũng tinh thông chiến thuật hành quân tác chiến, là một cô cháu gái mà Lý Hùng rất xem trọng, cũng dường như có ý để nàng kế thừa địa vị của hắn trong quân đội."
Trên đại lục này, nữ nhân trở thành Thống soái quân đội cũng không hiếm, chỉ cần có năng lực là có thể ngồi lên vị trí này.
"Lý Nguyệt cũng không cô phụ hy vọng, từ ba năm trước đã bắt đầu đi vào quân đội, lập không ít chiến công, từ một tiểu binh tấn chức đến giáo úy, rất hiếm thấy!"
"Hóa ra nàng đi làm lính, không đúng a, hôm qua ta vừa gặp nàng xong." Diệp Lãng chen vào nói, nếu tham gia quân ngũ thì đáng ra không nên xuất hiện ở đây mới đúng.
"Bởi vì nàng đã bị triệu hồi qua, trở thành Hoàng Thành thủ thành giáo úy, giáo úy này thực tế cao hơn các giáo úy còn lại nhiều, cũng có thể nói lên Lý Nguyệt này không đơn giản."
Hoàng Thành giáo úy, nói đơn giản là "kinh quan".
"Hóa ra là vậy." Diệp Lãng nói, dù hắn biết vậy nhưng không nghĩ đến nếu Lý Nguyệt trở thành Hoàng Thành thành giáo úy thì chuyện hắn cần làm sẽ càng thêm, khó khăn.
"Cho nên bây giờ muốn theo đuối nàng sẽ càng khó." Lãnh Huyết Thất nói, "Nghe nói người theo đuổi Lý Nguyệt bây giờ có thể xệp hàng từ thành đông đến thành tây, hơn nữa mới chỉ xét đến những người có điều kiện kha khá."
"Cái đấy thì có gì khó, ta có thể chen ngang." Diệp Lãng thực trực tiếp nói.
Lãnh Huyết tam nữ trầm mặc, cách nói của Diệp Lãng có vẻ quá thoải mái đi.
"Cho dù ngươi chen ngang thì chưa chắc Lý Nguyệt đã tiếp thụ sự theo đuổi của ngươi, người nàng cự tuyệt có không biết bao nhiêu là vương công quý tộc, ngay cả vương từ cũng từng theo đuổi nàng, bất quá đều bị nàng cự tuyệt."
"Cự tuyệt thì tiếp tục truy thôi." Diệp Lãng rất không thèm để ý nói, theo đuôi người khác thì sao có thể buông tha cho, cự tuyệt thì sao chứ.
"Đúng vậy, tiếp tục truy, cho dù ngươi có phiền thì vẫn truy bởi vì ngươi thích nàng là chuyện của ngươi, mắc mớ gì đến nàng, đúng không?" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng cười nói, chuyện này nàng vừa mới biết đây, nàng phát hiện hóa ra trước đây Diệp Lãng thú vị như vậy.
Diệp Lãng gật gật đầu nói: "Ừ đúng rồi, ta sẽ tiếp tục... Mà ngươi nói nhiều như vậy vẫn không nói cho ta biết làm sao để đi lừa nàng. Có phải ngươi không có biện pháp gì không, nói vậy thì ta sẽ nghe theo Athena, nàng thông minh hơn ngươi nhiều."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.