Một lát sau, Diệp Lãng lại ngồi xuống, cũng bắt đầu hô to gọi nhỏ.
- Hổ Nữ, được chưa đấy, ta đói gần chết rồi đây này...
Quả thật hắn rất đói bụng, mà thức ăn có thể làm hắn ôm bụng đói đợi chỉ có của hai người, một là Hổ Nữ, một là Chân Tiểu Yên.
- Được rồi được rồi...
Thanh âm Hổ Nữ từ trong truyền ra, hơn nữa rất nhanh mang đến một tô ngư hoàn thô diện nóng hôi hổi.
May mà ngư hoàn thô diện này Hổ Nữ cũng thường ăn nên tài liệu trong nhà còn đầy đủ, rất nhanh đã xong rồi, nếu không Diệp Lãng còn phải đói một hồi.
- Sụt sụt...
Diệp Lãng lập tức ăn, cũng không sợ nóng làm Hổ Nữ ở một bên có điểm sốt ruột, vội ngăn lại nhưng Diệp Lãng hoàn toàn mặc kệ, cũng rất nhanh ăn hết tô mì.
- ..., thiếu gia, ngươi muốn ăn nữa không, trong nồi vẫn còn đó...
Hổ Nữ ngơ ngác nói, trước kia sức ăn của thiếu gia cũng không lớn như vậy, chẳng lẽ tại trưởng thành?
- Ừ, lại đến một tô nữa!
Diệp Lãng gật đầu nói.
- Tốt, nhiều thêm mấy tô cũng không sao!
Hổ Nữ mang tô vào phòng bếp, lại mang một tô khác ra.
Vài lần như vậy, rốt cuộc Diệp Lãng thỏa mãn vỗ vỗ bụng đang trướng lên, nói:
- Ăn không vô nữa, rốt cuộc ăn không vô, bụng căng quá!
- Thiếu gia, có phải ngươi đã no mà vẫn ráng ăn tiếp không?
Nhìn thấy vậy Hổ Nữ liền hỏi, vốn nàng còn tưởng rằng sức ăn Diệp Lãng tăng lên.
- Ừ, ta còn muốn ăn thêm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450358/chuong-424.html