- Ngươi ghét bỏ cái gì, vốn ngươi phải đi bảo hộ Tư Đạt lão đầu cơ mà, ta không hiểu ngươi làm hộ vệ kiều gì nữa!
Diệp Lãng thực tùy ý trả lời, cũng khinh thường Phong Hành một chút.
…
Một đám Quang Minh Kỵ Sĩ bên cạnh trầm mặc, vụng trộm nhìn Phong Hành, cũng nín cười, không dám phát ra tiếng, sợ đắc tội thượng cấp này của mình.
- Ta… Quên đi, nói ngươi cũng chẳng rõ, đi đây!
Phong Hành có chút buồn bực mang theo Ái Đức Hoa cùng Tạp Toa rời đi.
Cứ như vậy, vốn dĩ Diệp Lãng còn phải bày ra một chút y thuật, bây giwof lại không cần nữa, mà cũng vì vậy nên những người khác không biết Diệp Lãng là Mơ Hồ Thần Y trong truyền thuyết kia.
Trước, Diệp Lãng nói thì mọi người nghe không rõ lắm, sau này trận pháp khuyeechs đại âm thanh Phong hệ vì cấm chiêu của Ái Đức Hoa mà mất đi tác dụng, Phong Hệ hỗn loạn làm người ở khán đài không nghe được những người bên dưới nói gì.
Có lẽ là trùng hợp, có lẽ là thiên ý!
- Tỷ, Tiểu Thất, mụ béo, đường tỷ, ngoài ra vân vân…
Vốn Diệp Lãng muốn chào hỏi với tất cả mọi người, kết quả phát hiện gọi thì họ sẽ không để yên cho mình nên hắn dùng từ "vân vân" thường dùng nhất cho khỏe.
- Ngươi vân vân cái gì, sao đặt ta trong đống vân vân đó là sao, ngươi có ý gì đây?
Những người khác không có bao nhiêu ý kiến nhưng làm nhị tỷ của Diệp Lãng, nàng phải có ý kiến.
- Nhiều người quá, gọi từng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450332/chuong-398.html