Chương trước
Chương sau

"Sao lại ở đây? Đơn giản thôi vì đệ đệ là Mơ Hồ Thần Y trong truyền thuyết!" Diệp Lam Vũ cười cười, vẻ mặt tự hào nói.
Diệp Chỉ Tình ngẩn ngơ hỏi: "Diệp Lãng là Mơ Hồ Thẩn Y? Hắn biết Y thuật sao?"
Vấn đề này tin rằng bất cứ ai biết Diệp Lãng cũng sẽ hỏi bởi trong ấn tượng của họ, hắn là một luyện kim thuật sĩ, luyện kim thuật của hắn thần kỳ thật đấy, nhưng chưa nghe hắn đề cập đến y thuật!
"Có, hơn nữa rất lợi hại!" Diệp Lam Vũ kiêu ngạo mà nói.
Diệp Chỉ Tình mĩm cười, nàng cũng tự hào vì Diệp Lãng, nói thế nào cũng là đường đệ của mình, ít nhiều cũng có cảm giác vinh quang, hơn nữa trên cơ bản tất cả nhưng ai của Diệp gia cũng thích Diệp Lãng cả, kể cả Diệp Chỉ Tình.
"Diệp Lãng quả thật có ý tứ nha... Khoan khoan, chẳng lẽ người vừa rồi là..." Đột nhiên Diệp Chỉ Tình nhớ tới một chuyện, nếu Diệp Lãng ở trong này thì con tin mình vừa bắt làm mình có cảm giác thực giống Diệp Lãng chẳng phải chính bản thân hắn sao?
Chẳng trách, chẳng trách khi hắn nói "tỷ tỷ, xin ngươi" lại có hiệu quả với mình, nếu là Diệp Lãng thì không còn kỳ quái gì nữa, vốn chỉ cần hắn cầu ai thì đa phần người đó sẽ đáp ứng, kể cả nàng!
Đương nhiên Diệp Lãng rất ít đi cầu người, cơ hồ không có, cầu xin kiểu như khi nãy thì thành phần làm nũng nhiều hơn một chút, ngẫu nhiên hắn sẽ làm nũng với thân nhân lớn hơn mình, đây là điều rất bình thường, mà cũng là thời khắc duy nhất hắn đi cầu người khác.
Diệp Lam Vũ nhìn chung quanh, tìm bóng dáng Diệp Lãng, một bên không thèm để ý nói: "Cái gì? Đúng rồi, Chỉ Tình, ngươi có nhìn thấy Diệp Lãng đâu không, vừa rồi hắn mới ra ngoài đi nhà xí, đột nhiên hô có kẻ trộm gì gì đó, bây giờ đâu mất tiêu rồi?"
Diệp Chỉ Tình trầm mặc, quả nhiên là Diệp Lãng, ta đã nói rồi, trên thế giới này sao lại còn người tương tự Diệp Lãng được, căn bản là cùng một người a!
"Không biết? Vậy các ngươi bắt kẻ trộm ở đâu?" Diệp Lam Vũ nhìn thấy Diệp Chỉ Tình phản ứng như thế, tưởng Diệp Chỉ Tình không biết nên lập tức hỏi.
Lúc này nếu Quang Minh Kỵ Sĩ tụ tập đông như vậy ở chỗ này thì nhất định họ sẽ biết kẻ trộm mà Diệp Lãng hô đang ở đâu, mà Diệp Lam Vũ vẫn không thể liên hệ việc kẻ trộm chính là Diệp Chỉ Tình vào một chỗ. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
"Kẻ trộm chính là nàng, các ngươi mau bắt nàng lại!" Lúc này Diệp Lãng đã giải quyết xong, vừa quay lại, nghe thấy câu hỏi đó liền chỉ vào Diệp Chỉ Tình nói.
Mọi người trầm mặc!
Đám người Diệp Lam Vũ trầm mặc là vì các nàng không hiểu được chuyện này là sao, vì sao Diệp Chỉ Tình lại biến thành kẻ trộm?
Diệp Chỉ Tình trầm mặc là vì sự mơ hồ của Diệp Lãng, đến tận bây giờ hắn vẫn không nhận ra mình là ai, bất quá ngẫm lại cũng đúng thôi lấy tính cách và năng lực phản ứng trì độn của hắn, không nhận ra mới là bình thường, cho dù cẩn thận hơn một chút cũng thế.
Quang Minh Kỵ Sĩ trầm mặc? Tựa hồ bọn họ cũng không cần phải nói thêm nữa...
"Tiểu quỷ mơ hồ nhà ngươi, nhìn kỹ xem nàng là ai!" Thất công chúa đã đi đến bên cạnh Diệp Lãng, nhẹ nhàng cầm tay hắn mà nói.
Diệp Lam Vũ nhìn Thất công chúa, trong ánh mắt toát ra vẻ khó chịu, Tiểu Thất nhà ngươi lại nhân cơ hội chiếm lấy hắn!
Hì hì, bị ngươi phát hiện, bất quá — chậm!
Thất công chúa lộ ra một nụ cười thắng lợi với Diệp Lam Vũ, với nàng mà nói đây là một thắng lợi nhỏ trong cuộc "trường kỳ tác chiến"!
Diệp Lãng nhìn nhìn Diệp Chỉ Tình, xác nhận thân phận của nàng, có điều —
"Nàng là kẻ trộm chứ gì nữa, ta vừa nói rồi còn gì!"
"..."
Diệp Lãng xác định là, Diệp Chỉ Tình chính là nữ tặc vừa bắt mình, còn lại hắn vẫn không nhìn ra được!
"Ngươi nhìn kỹ lại xem!" Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đồng thời nói.
Lẩn này Diệp Lãng thực cẩn thận nhìn lại, sau đó cấp một đáp án -
"Nhìn kỹ rồi nàng là một nữ tặc xinh đẹp!"
Oanh...
Mọi người té ngã!
"Phanh!"
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cũng nhịn không được gõ đầu Diệp Lãng một cái, có đôi khi các nàng thật sự muốn nhìn xem đầu Diệp Lãng cấu tạo như thế nào, luyện kim thuật khó như vậy hắn vẫn có thể thoải mái thu phục, có điều gặp nhưng chuyện đơn giản nhất thì hắn lại mơ mơ màng màng.
"Đau a, sao các ngươi lại đánh ta!" Diệp Lãng ôm đầu kêu, tỏ vẻ kháng nghị, cũng chậm rãi tránh xa xa, muốn rời xa hai thiếu nữ đáng sợ này.
"Ngươi muốn chạy đi đâu? Tiểu mơ hồ nhà ngươi, chẳng lẽ quên rồi à? Nàng là Chỉ Tình!" Diệp Lam Vũ một tay kéo Diệp Lãng về, nhắc nhở hắn.
"Chỉ Tình, tên nghe rất quen nha!" Trải qua nhắc nhở, Diệp Lãng tựa hồ hơi hơi nhớ lại, Có điều hắn vẫn không thể lập tức nhớ đến tư liệu đối phương.
"Thập Tam, ngươi không nhớ ta à, ta là đường tỷ Chỉ Tình của ngươi đây!" Diệp Chỉ Tình nhẹ nhàng nói: "Cũng khó trách ngươi không nhớ đến ta, thời gian ở cùng của chúng ta không nhiều lắm, lại lâu như vậy chưa gặp !"
Diệp Chỉ Tình rất biết điều, giúp Diệp Lãng tìm được một cái lý do, đây là tác phong của nàng, luôn tìm được lý do giúp người khác!
"A..." Diệp Lãng nghĩ tới, chỉ cần nhớ ra chữ đường tỷ là được, trên thực tế nếu dùng từ đường tỷ từ đầu thì hắn sẽ nhớ ra nhanh hơn.
"Hóa ra là Chỉ Tình đường tỷ, chẳng trách ta cảm thấy ngươi thật quen mặt! Ta nhớ ngươi rồi ngươi rất tốt với ta, tốt hơn thân tỷ tỷ của ta nữa..."
Lời phía trước của Diệp Lãng làm đám người Diệp Lam Vũ thở dài nhẹ nhõm, cũng may hắn còn nhớ, cũng làm cho đám Quang Minh Kỵ Sĩ biết, hóa ra là đường tỷ của công tử, xem ra tối nay có thể tắm rửa đi ngủ!
Ý, đây là lẩn thứ mấy ta nói tắm rửa đi ngủ rồi?
"Ngươi nói cái gì?" Diệp Lam Vũ bất mãn, câu kế tiếp của Diệp Lãng làm nàng rất không thích, lời này là sao?
"Ta nói Chỉ Tình đường tỷ tốt hơn cả thân tỷ tỷ!" Diệp Lãng tựa hồ không phát hiện vấn đề gì.
"Ngươi còn dám nói!" Trên trán Diệp Lam Vũ xuất hiện ba đường hắc tuyến.
"Sao vậy? Vì sao không dám nói?" Diệp Lãng mê hoặc hỏi.
"Ngươi nói Chỉ Tình còn tốt hơn thân tỷ tỷ của ngươi tức là tốt hơn ta phải không?" Diệp Lam Vũ thực bình tĩnh nói nhưng không ai biết đây là một loại trời lặng trước bão giông.
"Ách, không phải tuyệt đối không phải!" Diệp Lãng lập tức nói đối với cái này hắn phản ứng rất nhanh, nếu phản ứng không nhanh nhất định sẽ bị Diệp Lam Vũ đánh, hắn hiểu rất rõ điểm này.
"Sao nàng lại tốt hơn ngươi được, ngươi là thân tỷ tỷ của ta a! Ta nói là nói Nhị tỷ, Nhị tỷ chưa từng tốt với ta bao giờ, từ nhỏ đến lớn ta chẳng mấy lần thấy nàng, ít hơn Chỉ Tình đường tỷ rất nhiều." Lúc này đột nhiên Diệp Lãng trở nên rất khôn khéo, nàng Nhị tỷ có điểm xa lạ của hắn ra, ngăn trở họng Diệp Lam Vũ.
"Cái này còn được! Bất quá không phải Nhị tỷ không thương ngươi, có điều nàng và đại ca luôn luôn ở tại cái gì mà đệ nhất học viện kia, bọn họ phải trở thành tinh anh của gia tộc, phải kế thừa sự nghiệp của gia tộc... Việc này ngươi và ta đều không làm được, kỳ thật bọn họ cũng đang hy sinh vì chúng ta!" Lúc này đột nhiên Diệp Lam Vũ trở nên thực đứng đắn, chính sắc nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.