"Không biết, dù sao bọn họ tự xưng là bà ngoại, là cậu của chúng ta, còn ta vẫn không thừa nhận!" Diệp Lãng lắc đầu trả lời.
"…"
Những lời này của Diệp Lãng làm người ta hiểu đươc, hóa ra Diệp Lam Vũ đoán đúng, bà ngoại của bọn hắn là hoàng thái hậu, Long An Kỳ quả thật là công chúa Chu Tước Đế Quốc.
Có điều làm người ta không rõ là vì sao Diệp Lãng lại không thừa nhận?
"Vì sao ngươi không thừa nhận? Vì biểu tỷ không chịu thừa nhận sao?" Thất công chúa nghĩ đến lý do này, nếu biểu tỷ Diệp Lãng có mâu thuẫn với những người kia thì tự nhiên Diệp Lãng sẽ giúp biểu tỷ của hắn.
"Không phải nàng cũng nói là đúng." Diệp Lãng lắc đầu trả lời.
"Vậy sao ngươi còn không thừa nhận?" Diệp Lam Vũ có điểm hoang mang.
Diệp Lãng lãnh đạm nói: "Vì lão mẹ chưa nói gì cả!"
Mấy người Diệp Lam Vũ trầm mặc, tựa hồ các nàng đã hiểu được suy nghĩ của Diệp Lãng, tuy rằng trên lý lẽ là không sai chuyện này không thể làm giả được, nhưng Diệp Lãng chưa nghe chính miệng Long An Kỳ thừa nhận chuyện này thì hắn nhất quyết cũng không thừa nhận.
Đơn giản là Diệp Lãng có thể nhận ra Long An Kỳ và Chu Tước Đế Quốc có vấn đề rất lớn với nhau cho nên đến tận bây giờ vẫn không nói cho bọn hắn biết thân phận của mình.
Nếu là sợ người khác nói ra nói vào mà cố ý dấu diếm thì cũng không cần phải không hề đề cập qua với mấy người Diệp Lãng. Bởi vậy trong này nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450240/chuong-306.html