"Tiểu đầu đất, ngươi đang làm gì đấy?" Lãnh Huyết Ngũ vọt đến bên cạnh Diệp Lãng, nhìn hắn tiếp tục làm cho nơi đã hỗn độn rồi còn hỗn độn hơn.
"Ta đang thu thập, tiểu NGũ, ta phát hiện thân thể hai ta lúc này thật đúng là hữu dụng a, vốn thu thập thứ này thực phiền toái, phải thật cẩn thận, bây giờ thì tiện hơn rất nhiều!" Diệp Lãng cũng không quay đầu lại nói, tiếp tục vọc đóa kỳ hoa kia.
"Đây là cái gì? Có ích gì?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi.
"Đây là một loại thảo dược hiếm thấy, có thể làm thuốc... chính là chế luyện thành luyện kim tễ thuốc ấy, bất quá người bình thường sẽ không biết, là độc môn phối phương của ta, lúc trước ta có được một cây, bất quá bị ta làm chết rồi, may mắn thu thập được một ít". Diệp Lãng vừa nói, vừa tiếp tục vọc đóa kỳ hoa kia.
"..., ta thấy đóa này cũng sắp đi theo đóa trước rồi đó, sắp chết luôn rồi!" Lãnh Huyết Ngũ nhìn đóa hoa đáng thương kia, trong lòng bi ai giùm.
"Chết thì sẽ chết, bất quá ta chỉ thu thập mầm mống mà, trước sau gì chả loại ra". DIệp Lãng không thèm để ý nói, hắn cũng không tính toán để đóa hoa này sống.
"..., vậy ngươi nhanh lên, nếu không để người khác phát hiện thì không xong!" Lãnh Huyết Ngũ có chút bất đắc dĩ nói , cũng nhắc nhở Diệp Lãng.
"Không có gì, cùng lắm thì đền tiền cho bọn hắn, ta có tiền mà!" Diệp Lãng không thèm để ý nói.
"..."
"Tốt lắm, xong! Ngươi không coi hoa nữa à?"
Không lâu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450137/chuong-203.html