"Ngươi . . Ta nói cho ngươi biết, ta đội mặt nạ là vì nhiệm vụ, cũng không phải ta muốn mang! Ta còn muốn ngày nào cũng bày ra khuôn mặt phong hoa tuyệt đại của ta cơ!" Lãnh Huyết Thất rất không thích nói. "Còn có, ai nói ngươi biết người xấu thì khó coi, rất nhiều người xấu lớn lên đều rất đẹp, nếu không sao đi gạt người, sao đi làm chuyện xấu được!" Lãnh Huyết Thất bổ sung, nàng cũng không phủ nhận việc mình là người xấu, nàng luôn không cho rằng mình là người tốt "Cũng đúng, Triệu Nhã Nhu cũng rất được nhưng cũng rất biến thái, rất xấu!" Diệp Lãng gật đầu đồng ý, cũng nói ra một người xấu mà hắn tương đối khắc sâu - Triệu Nhã Nhu! "Triệu Nhã Nhu?" Lãnh Huyết Thất cảm thấy tên này rất quen thuộc, rất nhanh nàng đã nhớ ra rồi: "À, hóa ra là tân nữ hoàng của Tường Không Đế Quốc, ngươi nói nàng như vậy sẽ gặp phiền phúc đấy, bây giờ người ta là nữ hoàng, ngươi hô thẳng tên nàng còn chưa tính. lại còn dám nói bậy về nàng nữa!" "Đây cũng không phái là nói bậy, nàng là như vậy mà, còn có, nói hay không cũng lả giống nhau, có liên quan gì đâu." Diệp Lãng khoát tay nói. Giống như hắn nói vậy, Triệu Nhã Nhu hận hắn, sẽ không vì hắn không nói mà bỏ qua cho hắn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL Có điều Lãnh Huyểt Thất cũng không biết quan hệ này, còn tưởng rằng ý Diệp Lãng là hắn nói cũng không có việc gì vì Triệu Nhã Nhu không nghe thấy! "Biểu tiểu thư, tiểu thư, chúng ta đã thuê tiểu viện rồi, tiểu nhị sẽ dẫn chúng ta đi." "Hạ nhân" này đã làm xong phận sự, mời Diệp Lãng và Lãnh Huyết Thất vào. "Biểu tiểu thư?" Diệp Lãng nhíu mày: "Nói như vậy tức là ngươi muốn làm biểu tỷ của ta?" "Thế nào, không được sao? Chẳng lẽ ta không đủ tư cách lảm biểu tỷ của ngươi à?" Lãnh Huyết Thất cười nói thanh âm rất nhẹ, nhưng người phía sau sẽ không nghe được. Bất quá - cho dù nói to hơn một chút cũng không sao cả, trên cơ bản ở đây toàn là người của Lãnh Huyết Tổ, kể cả tiểu nhị kia. "Làm biểu tỷ của ta, đương nhiên không đủ tư cách, biểu tỷ của ta rất tốt, không giống như ngươi..." Diệp Lăng thực không khách khí nói, mà lúc này đột nhiên hắn nhớ tới một việc: "Đúng ròi, ta quên, biểu tỷ nói khi ta đến Chu Tước thì phải đi tìm nàng!" Chuyện này tựa hồ hắn đã quên mất - vốn tính toán hoàn thành nhiệm vụ này xong trực tiếp chạy lấy người, may mà giờ nhớ ra, phải đi tìm nàng một chút, nếu không nhất định sẽ bị biểu tỷ mắng chết. "Biểu tỷ ngươi là ai?" Lãnh Huyễt Thất hỏi. "Biểu tỷ của ta chính là biểu tỷ a!" Diệp Lãng trả lời. "...Biểu tỷ ngươi là ai, tên gọi lả gì?" Lãnh Huyết Thất tức giận hỏi lại. "Ta khôngbiết!" Diệp Lãng lắc đầu. ". . ." Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất hai mặt nhìn nhau, cái này là sao, ngay cả biểu tỷ mình cũng khôngbiết, có phải tiểu tử này lại đang đùa giỡn chúng ta không? "Sao ngươi không biểt biểu tỷ mình là ai được chứ, cho dù không biết thì tối thiểu cũng phải biết tên nàng đi!" Lãnh Huyết Thất đau đầu nói. "Ta không biết, vì sao phải biết? Ta chỉ cần biết nàng là biểu tỷ của ta là được!" Diệp Lăng hỏi ngược lại, đây là một vấn đề thực khó trả lời. Đúng như lời Diệp Lăng vậy, hắn chỉ cần biết nàng là biểu tỷ của hắn là được, quan tâm cái khác làm gì? Có đôi khi, quan hệ giữa người với người đơn giản như vậy, chỉ là có một vài người nghĩ rất phức tạp mà thôi. Tuy không biết tên nàng nhưng không phải cũng vậy sao? Cảm tình giữa hai người cũng không có vì vậy mà giảm bớt. "Cái này... ít ra ngươi cũng phải biết tên nàng chứ, nêu không sao đi tìm nàng được?" Lãnh Huyết Thất xấu hổ nói lại không biết nên đi phản bác như thế nào, tuy lời này là đúng, nhưng sao vẫn cảm thấy quái quái... "Nàng cho ta một khối ngọc bội.. . Bất quá, bây giờ không cho ngươi xem!" Diệp Lãng nói: "Ai thèm!" Lãnh Huyết Thất hừ nói. "Hai vị tiểu thư, đây là tiểu viện của các ngươi, ở trong đó ngoài đại sảnh, phòng tắm, còn có 6 phòng, các ngươi có thể tự mình chọn!" Tiểu nhị mang mọi người vào một tiểu viện tử thực tao nhã, bên trong có hoa viên, núi giả, nước chảy vân vân, tuy nhỏ một chút nhưng cũng rất lịch sự tao nhã. "Tốt, ngươi đi gọi cho bọn ta một bàn thức ăn, đưa đến nơi này đi. Có chút mệt mỏi, chúng ta muốn ăn ở trong này! Lấy thứ tốt nhất nhé, không cần tiết kiệm tiền giùm ta!" Diệp Lãng nói tiếp. Những người khác đều trầm mặc, ngươi quả thật có hương vị của thiên kim tiểu thư a! Tiền này không phải là tiền của tổ chức chúng ta sao? "Còn thất thần làm cái gì, nhanh đi!" Con rối thiếu nữ nhướng mày, có chút sinh khí nói, tư thế mười phần giống đại tiểu thư. "Được rồi, mau đi đi, đừng làm biểu muội đáng yêu của ta bị đói!" Lãnh Huyết Thất cười, vuốt ve mái tóc của con rối, trong lòng có chút cảm khái. Còn có, hết thảy của nàng đều hoàn mỹ như vậy, mái tóc, làn da, khuôn mặt, ngũ quan, dáng vóc, vô luận là loại nào cũng giống như cực phẩm nhân gian, như một kiện tác phẩm nghệ thuật vậy, thật khòngbiết là làm sao làm được nữa. Lúc trước mang mặt nạ, mặc áo choàng thì không nói, còn không phát giác ra mị lực của con rối này, bây giờ đổi quần áo, tháo mặt nạ thì khác, một thiếu nữ hoàn mỹ cứ như vậy xuất hiện. Con rối thiếu nữ này không biết sẽ làm say mê chết biết bao nam nhân nữa! Điểm này, từ nhưng nam nhân của Lãnh Huyết Tổ, từ thần sắc si mê khi thấy nàng là biết mị lực của nàng mạnh mẽ bao nhiêu. Lần này cho con rối thiếu nữ này chấp hành nhiệm vụ không biết có phải chính xác hay không, nàng rất làm người ta chú ý! Bất quá - lại nói. cái này cũng rất có ưu đãi ít nhất như vậy sẽ càng cỏ thể dễ dàng tiến vào trong kế hoạch hơn! "Hóa ra Lãnh Huyểt Ngũ đại nhân còn có một mặt như vậy, thực không thể tưởng tượng được, truyền thuyét quả nhiên khác với sự thật!" Khi nhưng người đó rồi đi không khỏi nghị luận. "Đúng vậy, trong truyền thuyềt, Lãnh Huyểt Ngũ đại nhân lạnh như băng, khác biệt hoàn toàn với bây giờ!" "Có lẽ là vì nhiệm vụ!" Thực hiển nhiên, nhưng người này đều cho rằng con rối thiêu nữ này là Lãnh Huyết Ngũ, tuy bọn họ biết Lãnh Huyết Ngũ tới lại không biết tình huống hiện tại của nàng, về phần con rối thiếu nữ lại là một chuyện cơ mật, chỉ có một vài người biết mà thôi. Nhưng mà mọi người tựa hồ đều có chung một ý tưởng là khuôn mặt của con rối thiếu nữ sẽ không phải là khuôn mặt thật của Lãnh Huyết Ngũ! Những người biết đến tự nhiên biết không phải, mà không biết thì cũng vì quy củ của Lãnh Huyết Tổ, cảm thấy Lãnh Huyết Ngũ sẽ không đi lộ ra bộ mặt thật của mình, giống như Lãnh Huyết Thất vậy, có thể là mang một cái mặt nạ thực tinh xảo, làm người ta không thể phát giác ra là giả được. "Tiểu đầu đất, ngươi. .." Lãnh Huyết Ngũ còn muốn nói cái gì đó với Diệp Lãng, lại phát hiện trên bàn đột nhiên xuất hiện một đồng kim tệ, con rối thiêu nữ đang dùng tay cất tiền vào một cái túi "Tiêu tiền, tiêu tiền.. ."Diệp Lãng hưng phấn nhảy tới nhảy lui. ". . ." Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất ngẩn ngơ, tuy kim tệ không nhiều lắm, nhưng cũng không ít, người bình thường không thể lấy ra được! Xem ra, lần trước tiểu đầu đất này nói muốn bại gia là thật a!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]