Dưới tình hình chung Diệp Lam Vũ mới mặc kệ người khác, sẽ tiếp tục dùng ma pháp oanh tới, nàng phải oanh mở cái phòng này!
May mà Thất công chúa kêu một câu: "Diệp Lam Vũ, nếu ngươi san bằng phòng này thì người ở bên trong sẽ bị thương!"
"Ta mặc kệ người ở trong có bị thương hay không... A, không được, nếu quả thực là đệ đệ ở trong đó thì không phải sẽ bị ta làm bị thương sao!" Diệp Lam Vũ dừng ma pháp lại, ma pháp lập tức tiêu tán quanh người nàng.
May mà nàng còn 1 cái nhược điểm như vậy, nếu không thật sự là bó tay với nàng!
"Ngươi biết là tốt rồi, lần sau không nên xằng bậy như vậy!" Mọi người còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.
"Ta làm gì có xằng bậy đâu, vậy các ngươi nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì đây, làm sao mở ra cánh cửa này?" Diệp Lam Vũ không phục lắm nói.
"Cái này..." Mọi người do dự một chút, phát hiện ra với phương diện luyện kim này mình cũng không quen thuộc lắm, ở trong đám này cũng chỉ có một -
Mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía Chân Tiểu Yên!
"Nhìn ta làm cái gì, các ngươi cũng bó tay thì làm sao ta biết được!" Nữ Vũ Giả tựa hồ hiểu sai ý, còn tưởng mọi người muốn nghe ý kiến mình, nàng không nghĩ tới cô gái mà mình bắt là một luyện kim cao thủ.
Chân Tiểu Yên suy nghĩ một hồi, sau đó hộc ra một chữ: "Chờ!"
"Chờ?! Nói như vậy nghĩa là chúng ta phải ở trong này, chờ bọn hắn xong việc mới thôi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-kim-cuong-trieu/1450064/chuong-130.html