Chương trước
Chương sau
Sắc trời còn chưa sáng rõ, cánh cửa nhà chính của tiểu viện đã được mở ra.
Thiết Kiên đã đổi một bộ quần áo màu trắng truyết đẩy cửa ra, ánh mắt sáng ngời, khí thái bừng bừng.
Khí tức trên người đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa, hùng hậu thâm trầm, trong lúc giơ tay nhấc chân, đều có một loại khí thế không cách nào nói rõ.
Hôm nay Thiết Kiên, bất ngờ đã là một vị tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Sau khi bước vào Trúc Cơ Kỳ, Thiết Kiên có thể cảm thấy sự thay đổi rõ rệt.
Đêm hôm qua, trong lỗ chân lông trên toàn thân của hắn tiết ra rất nhiều chất mỡ màu đen giống như bùn. Sau khi rửa sạch, liền cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ngay cả da dẻ trên người cũng trở nên láng bóng, căng mịn thêm vài phần.
Chiếu theo kinh nghiệm mà cổ nhân đã ghi lại, đây gọi là "Dịch kinh phạt tủy". Chất mỡ màu đen kia thực chất là tạp chất tồn động tại khiếu huyệt trong cơ thể của hắn, sau khi thải ra ngoài có thể cải thiện thể phách của hắn. Tương lai dù là tu hành hay chiến đấu, việc vận chuyển Pháp lực đều sẽ càng thêm nhanh chóng.
Điều khiến Thiết Kiên để ý nhất chính là, dựa vào bản chép tay ghi lại, một khi đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, liền có thể gia tăng từ một trăm đến hai trăm năm thọ nguyên. Đến lúc đó, hắn càng có nhiều thời gian đi nghiên cứu kỹ năng luyện kiếm, khả năng trở thành Linh Kiếm Sư cũng cao hơn một chút.
Chuyện Thiết Kiên trở thành Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, Yến gia không phô trương, chỉ được rất ít sổ người biết được chuyện này.
Dưới sự sắp đặt của Yến Tử, chỉ thiết yến quy mô nhỏ trong phủ để chúc mừng hắn, sau đó mọi thứ trở lại bình thường.
Thiết Kiên trở lại Kiếm Phô của Yến thị, vừa ổn định cảnh giới, vừa nghiên cứu luyện kiếm.
Bất quá, hiện nay, hắn đã có Kiếm Lư dành riêng cho mình, nằm ở phía sau lầu các tầng ba mà Trần Quang cư ngụ.
Thiết Kiên vốn có chút bận tâm, Trần Quang có sản sinh bất mãn với việc này hay không. Nhưng sau đó nghe Yến Tử nói, mới biết chính Trần Quang đưa ra đề nghị lập Kiếm Lư cho Thiết Kiên.
Mà sau này, Trần Quang thỉnh thoảng cũng sẽ đến Kiếm Lư bên này, tham thảo thuật luyện kiếm với Thiết Kiên.
Hai người có sở trường riêng, thường thường đều là trao đổi đôi bên cùng có lợi, nhưng cũng có lúc ý kiến xung đột, tranh cãi đến đỏ mặt tía tai. Mỗi khi không ai cũng thuyết phục được đối phương, thì người nào trở về luyện kiếm người đó, lấy kết quả thực tế kiểm tra xem ai đúng ai sai.
Thú vị là sau mấy lần kiểm tra phát hiện, quan điểm của hai người bọn họ đều tồn tại hạn chế. Suy nghĩ của Thiết Kiên thường quá cấp tiến, mà Trần Quang lại quá thiên về bảo thủ.
Trong cuộc thi đua luận bàn này, tài nghệ luyện kiếm của Thiết Kiên đột nhiên tăng mạnh, xác suất luyện chế ra thượng phẩm pháp kiếm càng ngày càng cao, gần bằng với xác suất thất bại, sắp đạt tới tỷ lệ 5-5. Mà Trần Quang cuối cùng cũng luyện chế được thanh thượng phẩm pháp kiếm đầu tiên.
Trong Việt Kinh, Yến gia thương hội thanh danh càng ngày càng vang, buôn bán càng làm càng náo nhiệt.
Mấy ngày này, do quá bận rộn công việc trong thương hội, đã hơn một tháng Yến Tử chưa từng xuất hiện tại Kiếm Phô. Đột nhiên hôm nay mang theo Tiểu Toán Bàn từ phủ đệ bên kia vội vã chạy tới, vừa vào Kiếm Phô thì chạy thẳng tới toà lầu các của Trần Quang.
Thiết Kiên đang ở bên trong Kiếm Lư của mình, lật xem quyển《 Luyện Kiếm Kinh Yếu 》mượn từ chỗ của Trần Quang, cũng bị Tiểu Toán Bàn kêu tới trong lầu các.
Vừa vào cửa chính của lầu các, hắn đã trông thấy Yến Tử với bộ y phục trắng như tuyết, đang ngồi đối diện Trần Quang. Thấy hắn đi vào, bèn vẫy tay kêu hắn tới, ngồi xuống bên cạnh mình.
Diêu Bân vô cảm đứng ở sau lưng của Trần Quang, đối với việc Thiết Kiên đã đến, cứ như không nghe thấy.
"Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Thiết Kiên thấy vẻ mặt cổ quái của Yến Tử và Trần Quang, còn tưởng đã xảy ra phiền toái gì, nên có chút căng thẳng.
"Sao lại làm cái bản mặt đó? Yên tâm đi, không phải là chuyện gì xấu, ngược lại là chuyện vui." Trần Quang thấy thế, cười nói.
"Chuyện vui gì?" Thiết Kiên lúc này mới thả lỏng, mở miệng hỏi.
"Không biết huynh đã từng nghe đến 'Đại hội luyện kiếm' hay chưa?" Yến Tử cười hỏi.
"Khi còn ở Tấn quốc đã từng nghe qua, nghe nói là một đại thịnh hội của luyện kiếm sư Việt Quốc." Thiết Kiên gật đầu đáp.
"Đúng vậy, đây thật sự là thịnh hội mà luyện kiếm sư Việt Quốc ta tha thiết ước mơ, thông thường cứ 5 năm tổ chức một lần, tạm thời chỉ có luyện kiếm sư nhận được 'Hỏa Vân lệnh' do Công Tạo tư phát, mới có tư cách tham dự." Yến Tử chậm rãi giải thích.
"Chẳng lẽ Trần Quang đại sư được mời tham gia này?" Thiết Kiên lộ vẻ mừng rỡ. Bất quá, hắn vừa dứt lời, chợt nghĩ tới đến một chuyện, vội nói thêm: "Không đúng nha, ta nhớ không lầm thì đại hội luyện kiếm gần đây nhất được tổ chức cách đây hai năm, giờ đâu đã tới thời gian tổ chức lại?"
"Đúng là chưa đến thời gian, ai ngờ đầu tháng trước, trên Hỏa Vân sơn mạch không đột nhiên có Thiên Hỏa giáng thế. Đã mang đến một khối thiên thạch thiên ngoại thật lớn, rơi ngay xuống Dục Hỏa phong. Người của Công Tạo tư sau khi xem xét, phát hiện toàn bộ khối thiên thạch thiên ngoại đều từ 'Thiết Mẫu chi tinh' tạo thành, đây chính là cực phẩm Linh tài cần thiết để luyện chế Linh Phẩm pháp kiếm." Trần Quang cười, chậm rãi nói.
"Thiết Mẫu chi tinh. . . là vật này?" Thiết Kiên nghe vậy, nhất thời kinh ngạc kêu lên.
Mọi người đều biết, luyện chế linh kiếm cần có tài liệu hết sức đặc thù, thế gian này chỉ có vài loại tài liệu mới có thể đáp ứng được yêu cầu, Thiết Mẫu chi tinh là một trong số đó.
"Sau đó trải qua quan viên Khâm Thiên Giám kết hợp Dương Dạ Tinh Đồ kiểm tra, dâng tấu gọi đây là điềm lành trăm năm khó gặp. Long nhan của Hoàng Đế bệ hạ cực kỳ vui vẻ, liền mệnh lệnh cho Công Tạo Tư sớm tổ chức đại hội luyện kiếm, địa điểm cũng không phải tại Công Tạo Tư trong kinh thành như trước kia, mà là trực tiếp đặt ngay tại Dục Hỏa phong." Trần Quang cười cười, tiếp tục nói.
"Thịnh hội như thế, chắc ban thưởng cũng rất phong phú?" Thiết Kiên hỏi.
"Đúng vậy, đại hội luyện kiếm lần này, người thắng chẳng những có thể nhận được một phần Thiết Mẫu chi tinh của khối thiên ngoại thiên thạch kia xem như ban thưởng, thậm chí còn có thể được Linh kiếm sư Tư Đồ Hạo đích thân chỉ điểm." Ánh mắt của Trần Quang sáng rực, tràn đầy mong chờ.
"Hặc hặc, vậy lần này phải nắm chắc cơ hội, thắng lợi vẻ vang." Thiết Kiên cười nói.
"Lần này không chỉ Trần đại sư, huynh cũng có một danh ngạch, có thể cùng tham gia." Yến Tử mỉm cười nhìn Thiết Kiên, đôi mắt sáng ngời.
"Ta cũng được tham gia?" Thiết Kiên có chút kinh ngạc.
Yến Tử xoay nhẹ cổ tay, lấy ra một Yêu Bài có khắc đồ án hỏa vân, đưa cho Thiết Kiên, nói: "Gia tộc như chúng ta Yến gia và Tôn gia, vốn chỉ có thể nhận được 1 danh ngạch. Nhưng được Tư Đồ Nhiên đại lực tiến cử, nên có thêm một cái lệnh bài, lão đích danh muốn để huynh tham gia."
"Thì ra là vậy. . . đúng rồi, nếu nói như vậy, Tôn gia cũng sẽ tham gia?" Thiết Kiên hỏi.
“Đúng vậy, Tôn gia sẽ phái Cừu Phách Thiên tham dự đại hội." Yến Tử khẽ gật đầu, nói.
"Hắc hắc, tên kia chỉ là bại tướng dưới tay của Thiết đại ca, không đáng để lo." Tiểu Toán Bàn ở bên cạnh phủi tay, cười nói.
"Cũng không thể nói như vậy, Cừu Phách Thiên dù sao thành danh đã lâu, chúng ta cũng không nên khinh thường." Thiết Kiên nắm thật chặt Hỏa Vân lệnh trong lòng bàn tay, nghiêm túc nói.
"Đúng vậy, năng lực của Cừu Phách Thiên không thể khinh thường. Nhưng lúc này đối thủ mà chúng ta phải đối mặt, cũng không chỉ một mình hắn." Trần Quang cũng khẽ gật đầu, tán đồng nói.
Tiểu Toán Bàn nghe vậy, thè lưỡi, làm cái mặt quỷ, liếc qua bên cạnh phát hiện Diêu Bân không nói một lời. Có chút khó hiểu, hình như từ sau lần khiêu chiến luyện kiếm hắn đã thay đổi khá nhiều, cau có khó chịu.
"Chỉ còn 3 tháng nữa sẽ tổ chức đại hội luyện kiếm, Trần đại sư, người và Thiết đại ca cần sớm thương nghị cách luyện chế pháp kiếm, ta cũng sẽ đi chuẩn bị tài liệu cho mọi người.” Yến Tử nghiêm túc đề nghị.
Trần Quang nghe vậy, nhẹ gật đầu, đầu hơi thấp, bắt đầu cẩn thận tự đánh giá.
Thiết Kiên nhếch miệng, dĩ nhiên trong lòng đã có tính toán. . . .
Thời gian trôi qua cực nhanh. Vào sáng sớm nọ, bên ngoài cửa chính của Yến phủ, trước hai con sư tử đá rất lớn, đã đỗ sẵn 3 cỗ xe ngựa trang trí lộng lẫy, phía trước có hai đầu thần mã cao lớn khác thường.
Đám người Yến Tử từ trong phủ đi ra, Yến Hạng và đám quản sự trong phủ cũng ra ngoài đưa tiễn.
"Các ngươi cứ yên tâm đi, chuyện trong phủ cứ giao cho ta." Yến Hạng mỉm cười nhìn về phía Thiết Kiên, nói với Yến Tử.
"Vậy thì mấy ngày tới, vất vả Nhị thúc rồi." Yến Tử thi lễ trả lời.
"Người một nhà đâu cần câu nệ, lên đường đi." Yến Hạng vẫy tay, nói.
Đám người Yến Tử, Thiết Kiên và Trần Quang leo lên lên xe ngựa, dưới sự hộ tống của một đội kỵ sĩ, chậm rãi đi về phía tây thành.
. . . Hỏa Vân sơn mạch ở phía tây Việt Kinh, thực ra khoảng cách cũng không quá xa, trong đó nhánh gần nhất chính là Tây Hữu Sơn.
Về phần đích đến của chuyến đi này, Dục Hỏa phong thì tương đối xa, nằm ngay giữa sơn mạch. Dù không phải là ngọn núi chính, nhưng cũng là một trong những ngọn núi cao nhất.
Trên đường đi tới, phần lớn thời gian Thiết Kiên đều cùng Trần Quang thương nghị chi tiết cụ thể lần luyện kiếm này. Ngẫu nhiên Yến Tử cũng sẽ tham dự, bất quá phần lớn thời gian đều chỉ cẩn thận lắng nghe, cực ít biểu đạt ý kiến.
Bởi vì lúc hai người cùng tham gia cuộc thi, chứ không phải cùng luyện một thanh kiếm, vì vậy họ đang giúp nhau kiểm tra những thiếu sót để hoàn thiện phương án luyện kiếm. Bởi vậy, thời gian đi đường cũng khá eo hẹp. Khi bọn họ đến Dục Hỏa Phong, chỉ còn lại ba ngày là đại hội luyện kiếm chính thức tổ chức.
Bởi vì ảnh hưởng của thịnh hội lần này, Dục Hỏa Phong vốn ít khi có người lui tới. Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, đã bị Việt Quốc cứng rắn mở ra một cái con đường núi, quanh co uốn lượn, nối thẳng đỉnh Phong.
Dưới chân núi, xây dựng một dãy nhà gỗ lớn, tiếp giáp với nhau, kéo dài trong vài dặm.
Tuy không lộng lẫy như những tòa nhà trong đô thành, nhưng nó lại mang một hương vị nguyên sơ.
Ở dưới Dục Hỏa phong, Công Tạo Tư an bài quan viên tiếp đãi đám người Yến Tử. Chỉ có năm người Trần Quang, Thiết Kiên...được đưa lên đỉnh Phong bằng một cỗ xe ngựa do hoàng thất đặc biệt an bài, mà nhân viên bọn họ mang theo, lại được thu xếp ở dưới núi.
Khung cảnh trên Dục Hỏa phong cực kỳ náo nhiệt, tất cả thương hội cỡ lớn trên khắp Việt Quốc, cùng một vài đại gia tộc cấp cao, đều mang theo luyện kiếm sư của mình tề tụ ở chỗ này.
Công Tạo Tư sớm đã xây xong nơi cư ngụ cho mỗi thương hội, gia tộc ở trên đỉnh Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.