“Rốt cuộc là ta thua hay là ngươi thua?”
Một giọng nói tràn đầy sự tinh nghịch như hài tử nhưng truyền từ sau gáy tới lại biến hoá thành âm thanh bén nhọn như của mũi đao đâm vào đại não khiến Địa Liệt tê dại da đầu, liếc mắt xuống thanh kiếm lạnh buốt đang kề sát cổ.
“Sao có khả năng chứ?” Địa Liệt không thể chấp nhận, kẽ răng truyền ra từng chữ.
Lôi Tiêu tay cầm Thuần Hàn kiếm chỉ thẳng, cười nói. “Tự nhìn xem đi.”
Theo lời hạ xuống, cái xác cứng đờ trên đất bắt đầu từ ngũ quan hoá thành u ám rồi lan truyền toàn thân, cuối cùng biến thành nhầy nhụa đen kịt một đám rồi hoà tan thành cái bóng, chạy đến dưới chân Lôi Tiêu.
Cái này chính là Lôi Tiêu một khắc linh thạch bạo nổ cưỡng ép hít mạnh một hơi linh lực, vào giây phút tối hậu quan đầu đánh ra tầng thứ hai của Bách Quỷ Dạ Hành, Ma Ảnh Phân Thân, chết thay hắn một mạng.
Minh bạch mọi chuyện Địa Liệt cong lên khoé môi. “Quả là con hồ ly tinh gian xảo. Chém mãi vẫn không chết. Còn có cả phân thân thuật.” Đến đây sắc mặt lại hoá âm trầm, hai mắt lấp lánh sát cơ. “Thế nhưng mà ngươi hấp thụ linh lực chỉ được một phần mười, xuất ra một chiêu cơ hồ là đèn khô dầu cạn. Ở dưới tình huống song phương không có linh lực ngươi tự tin đánh bại được ta? Hơn nữa, khoảng cách này. Có phải quá gần rồi không?”
Địa Liệt cánh tay siết chặc chiến phủ. Quả thật như lời, ở khoảng cách này chỉ cần hắn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106822/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.