Mặt trăng lên cao, một đám cao tầng trong mấy cái thế lực từng người tiến vào đại điện.
Hà Phi là người đích thân triệu tập tất thảy liếc mắt xác nhận đủ mặt, đứng ra nói. “Các vị, thật đã làm phiền rồi, vào lúc giữa đêm lại mời mọi người đến là muốn thương lượng một số chuyện.”
“Hà sư huynh có chuyện gì cứ nói thẳng.” Một tên nam tử mặc quần áo của Thiên Tuyền Tông nói.
Hà Phi muốn nói nhưng bị Lôi Tiêu đoạt lời. “Bọn ta chính muốn bàn luận đối sách để chống lại đám hắc y nhân kia.”
“Cái gì chứ, còn muốn đánh sao? Đệ tử Hàn Nguyệt Cung ta thương vong hai ngày này gần như triệt để, nếu chiến tiếp vậy chẳng phải hai ngàn người đem tới đây đều có khả năng chôn thây sao.” Một cái nữ tử của Hàn Nguyệt Cung đứng ra phản đối.
Sau nàng cũng có vô số tiếng nghị luận.
Lôi Tiêu nói. “Tình hình chúng ta hiện tại cực kỳ yếu nhược, đám hắc y nhân lại một lòng muốn đồ sát tất thảy, nếu giờ này không chuẩn bị tất thảy liều chết một trận thì cũng sẽ bị vây chết tại đây. Đánh có thể sống, không đánh chỉ còn con đường chết. Ngươi xem nên làm gì cho phải.”
Vị nữ tử kia có chút ấp úng, nàng thật cũng biết hắc y nhân kia sớm muộn sẽ có cách leo được lên đỉnh núi tàn sát nhóm người mình, nhưng lại không muốn nhìn tiếp tỷ muội chết thảm mới nói lời kia.
Nam tử Thiên Tuyền Tông đỡ lời. “Ta xem hay chúng ta cứ án binh bất động, đợi chờ đám người sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106809/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.