“Rầm!""Rầm!""Rầm!"....
Lôi Thần cung, Luyện Võ trường.
Từng tiếng oanh lôi không ngừng vang vọng, lam quang chiếu sáng một góc trời.
Hai thiếu niên đang giao thủ, quyền cước không ngừng va chạm, ngươi đến ta đi, ly ly hợp hợp, thoáng cái, đã mấy trăm chiêu, vẫn không phân ra cao thấp.
Chiêu số biến hoá tùy người khác biệt, nhưng, điểm chung cả hai khi phát động công kích đều có tia sét du động, bám lên mặt ngoài. Có thể nhìn ra, chiến kỹ dùng cùng một bộ.
Âm thanh lôi điện, khi hiện, “lách tách” từng tiếng, giống như vạn điểu tề minh, nghe cực kỳ vui tai. Va chạm về sau, lại biến hoá lôi điện cộng minh, ầm vang như thác đổ, như vạn thú đồng hống, kinh thiên động địa.
Nhìn qua chiến đấu đáng sợ vô cùng!
Cách không xa, hai đầu ghế gỗ, phân biệt, một tráng hán to cao cùng một lão giã hoa bào.
Tráng hán, lưng hùm vai gấu, hàm ém mài ngài, vừa nhìn liền biết loại người cương trực thô bạo, đến cả cái nhíu mày còn mang theo cái khí chất bá vương, không giận mà uy. Bộ dáng mà suy, đã đạt đến ba mươi, vừa đúng tuổi nam nhân trạng thái đỉnh phong nhất, phong độ ngời ngời. Tinh nhãn ẩn chứa mười phần thâm trường ý vị do kinh lịch nhân gian phong tuyết.
Bên cạnh lão giã, đâu kém phần. Tự lâu đã quá bát tuần, nhưng, lưng vẫn thẳng tấp, bạch phát đồng nhan, cái vẻ tiên phong đạo cốt không giấu đi đâu cho được. Song nhãn chỉ mở phân nửa, nhàn nhạt nhìn đời. Ánh mắt kia, tựa hồ, thấu triệt nhân thế, ắt phải qua mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106777/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.