Cũng may là nàng không đánh giá thấp thực lực của Từ Dương, nên sớm quỳ xuống, nếu vừa rồi nàng cùng hành động với những người kia, bây giờ chắc chắn cũng nằm trong đống thi thể kia rồi.“Từ đại nhân, những người này nghe lệnh từ thành chủ quận Thiên Vũ, tới lôi kéo ngươi tới quận Thiên Vũ làm việc.” Ngư Tam Nương nhỏ giọng nói.Từ Dương nhìn đống thi thể trên đất, sắc mặt trở nên cổ quái.“Ngươi xác định những người này tới để lôi kéo ta? Không phải tới giết ta chứ?” Từ Dương chỉ chỉ những thi thể kia, có phần không dám tin mà hỏi lại.Nếu tới để lôi kéo, thái độ không nên khiêm tốn lại một chút sao? Mặc dù hắn chắc chắn sẽ không đáp ứng bọn họ, nhưng mà cũng chưa chắc đã giết những người này.Những người này chết, chỉ có thể nói là đáng đời.“Vâng, Từ đại nhân.” Ngư Tam Nương thành thành thật thật hồi đáp, trải qua chuyện lần này, nàng đã hoàn toàn phục Từ Dương, hạ xuống quyết tâm nhất định phải làm việc thật tốt cho Từ Dương, tranh thủ cơ hội bám lấy cây đại thụ này.“Được, ta đã biết.” Từ Dương thản nhiên nói.“Từ đại nhân, ngươi giết bọn họ, cũng đã đắc tội quận Thiên Vũ, bây giờ phải làm gì.” Ngư Tam Nương suy nghĩ một hồi rồi hỏi.Theo suy đoán của nàng, tu vi của Từ Dương hẳn là Nguyên Anh kỳ, thế nhưng quận Thiên Vũ cũng có mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ.Nàng sợ cây đại thụ này không đáng tin cậy.
Nếu Từ Dương không địch lại quận Thiên Vũ, nàng cũng cần tìm một chỗ dựa khác.Từ Dương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674427/chuong-39.html