“Bọn họ sao, đều chết cả rồi.” Từ Dương nói.Sắc mặt người nữ nhân kia trở nên có phần ngơ ngác, hai người kia là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thế mà đã chết rồi sao?Rồi nàng ta thấy được cách đó không xa có hai thi thể tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Thi thể vẫn còn hơi ấm, máu cũng vẫn còn đang chảy.Lúc này, nàng ta cũng phát hiện, vết thương trên người nàng thế mà cũng đã khôi phục được hoàn toàn.“Tạ ân cứu mạng của đại nhân.” Nàng ta vội vàng quỳ trên mặt đất cảm kích nói.Mặc dù nàng cũng không biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng mà suy nghĩ thử một chút, cũng chỉ có thể là người trước mặt này có thể cứu nàng.“Không cần cảm ơn ta, hiện tại không sao rồi, ngươi có thể lựa chọn đi theo ta, cũng có thể tùy ý rời đi, việc này ta không miễn cưỡng.Từ Dương nói xong liền đi về phía khác, không để ý nữ nhân này.Ngay lúc này, những tu sĩ Kim Đan kỳ đều hái số lượng lớn linh dược đưa cho Từ Dương.
Hiển nhiên là vừa rồi nhìn thấy Từ Dương một chiêu liền giết cả một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đã tin phục rằng đây là một lão tiền bối rất lợi hại.Một lão tiền bối lợi hại như vậy, đương nhiên không cần phải nói đùa với đám Kim Đan kỳ bọn họ.
Cho nên, mặc dù trong lòng vẫn vô cùng nghi hoặc, không biết Từ Dương lấy những vật này rốt cuộc muốn làm gì.
Nhưng mà bọn họ vẫn nghe lời đi hái không ít “cỏ dại” cho Từ Dương.Từ Dương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674411/chuong-46.html