Từ Dương dưới sự dẫn đầu của Hứa Long, đi tới một lối vào sơn động.
Lại đi qua một đoạn bậc thang đá vô cùng chênh vênh, sau đó tiến vào một cái sơn động dưới lòng đất.
Bên trong hang núi này, tràn ngập sương mù màu vàng nhàn nhạt, nhiệt độ vô cùng cao.
Trên mặt đất, có không ít tảng đá, đều bởi vì nhiệt độ cao kinh khủng mà trở nên dinh dính nhão nhão, giống như muốn hòa tan vậy.
Sơn động vẫn kéo dài xuống dưới, càng đi sâu vào nhiệt độ càng cao, sương mù màu vàng trước mắt cũng càng thêm nồng đậm.
“Tiểu hữu, phía trước chính là trận pháp phong ấn.
” Đi ước chừng mười mấy phút, phía trước cuối cùng xuất hiện một mảng lớn đất trống.
Đất trống là từ tảng đá màu xanh lát thành, đá từ trong khe hở, bốc lên ánh sáng màu xanh lam, quang hoa chói mắt.
Từ Dương đi đến bên cạnh trận pháp này, quan sát một chút trận pháp phong ấn.
“Ngươi xác định, đây là trận pháp phong ấn.
” Nhìn một hồi sau đó, Từ Dương đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, trận pháp này, không phải trận pháp phong ấn thì là cái gì.
” Hứa Long còn chưa kịp phản ứng, vẻ mặt mờ mịt hỏi.
“Thứ này đã không phải là trận pháp phong ấn, bị người ta sửa đổi một chút, đã biến thành mê trận.
”Từ Dương thản nhiên nói, đã xác định, có người tới sửa lại trận pháp, mà hung thú kia đã trốn đi.
Mê trận, cùng trận pháp phong ấn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674401/chuong-53.html