“Chuyện này chỉ là hiểu lầm.” Triệu Bằng nói, trên mặt đều là nụ cười gượng ép.
Thân mình đang run rẩy kia đã bán đứng nỗi sợ hãi trong lòng hắn ta.
Từ Dương thở dài một tiếng, vẫy vẫy tay, nói: “Ta có thể hiểu được ngươi, chuyện này không cần phải nói, ta không biết gì hết.” Lúc Từ Dương nói lời này, ánh mắt chân thành, không nhìn ra chút giả dối nào.
Từ Dương thật sự không định tìm Triệu Bằng gây phiền phức.
Triệu Bằng tuy rằng hiểu lầm hắn, nhưng cũng coi như một người tốt. Hơn nữa, hiểu lầm trong tình huống này, về mặt tình cảm có thể tha thứ.
Triệu Bằng vui mừng đến bật khóc, thiếu chút nữa đã quỳ xuống tạ ơn.
Từ Dương không để ý đến Triệu Bằng, mà đưa mắt nhìn về Hải Ma Tông trên đảo.
Giờ phút này Hải Ma Tông đã loạn thành một đoàn.
Rất nhiều đệ tử Hải Ma Tông hỗn loạn bỏ chạy tứ tán giống như một đoàn kiến bị dọa sợ.
Vừa rồi, các đệ tử Hải Ma Tông đã tận mắt nhìn thấy các trưởng lão cao cao tại thượng có thể so với tồn tại vô địch, bị một mình Từ Dương nháy mắt hạ gục.
Hải Ma Tông, xong đời!
Các đệ tử không muốn chôn cùng Hải Ma Tông, tất nhiên là dốc toàn lực trốn đi, giống như sợ sát thần Từ Dương giết đến bọn họ.
……
Chân Từ Dương dẫm linh thuyền, chậm rãi đáp xuống phía trên quảng trường Hải Ma Tông.
Tức khắc, quảng trường vài giây trước còn rộn ràng nhốn nháo, nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674327/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.