Từ Dương nói xong, dùng ngón tay dẫn động linh lực cường đại phát họa ra đại trận phong ấn hoàn chỉnh trong hang động.
“Ta cần ngươi cho ngươi mượn một bộ phận mệnh nguyên, dùng để tẩy nhục thân mới cho đồ nhi ta, giống như một loại thủ đoạn kích hoạt, bằng không linh hồn của và nhục thân của nàng không cách nào phối hợp, có thể sẽ đánh mất tu hành.”
Linh Dao nhíu mày: “Ngươi phải dùng mệnh của ta để phục sinh mệnh cho đồ đệ ngươi? Ngươi không cảm thấy làm như vậy đối với ta rất tàn nhẫn sao? Chẳng khác nào dùng một kiếm giết ta, ngươi nghĩ làm như vậy mà được à.”
Từ Dương bất đắc dĩ thở dài: “Ngươi có tư chất tuyệt hảo, rất khó tìm được người thứ hai có tư chất nữ tu giống như ngươi trong toàn bộ Đại Tề. Ta biết yêu cầu của ta có chút quá đáng nhưng không có cách nào, vì phục sinh cho nàng, ta không tiếc trả bất cứ giá nào. Làm thế nào để bù đắp ngươi, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng.”
Linh Dao biết thân phận tù nhân của nàng, cũng hiểu chuyện Từ Dương đã quyết định nàng có phản kháng cũng không có ý nghĩa.
Mệnh nguyên, muốn cũng phải cho mà không muốn cũng phải cho.
“Từ Dương! Ngươi nghe cho ta, hôm nay ta cho ngươi mượn mệnh, vậy ngươi nợ ta một mạng, trừ phi ngươi giết ta bằng không nhân tình này, tương lai cho dù là lên trời xuống đất, ta cũng phải tìm ngươi đòi lại.”
Từ Dương cười khẽ: “Một lời đã định.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674285/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.