Trong núi có núi!
Chân diện mục của Lư sơn, Thiên Kiếm Thánh Địa, kỳ thật ẩn giấu ở dưới dãy núi.
Ngày thường người ngoài nhìn thấy dãy núi thánh địa, chỉ là một góc băng sơn của nhất mạch này thôi.
Chỉ có Thiên Kiếm Thập Lão mới đại biểu cho truyền thừa tinh túy của thánh địa nhất mạch.
Những người bên ngoài, bao gồm cả đại trưởng lão cũng chỉ là quân cờ.
Khi cảnh tượng này đột nhiên xuất hiện, ba ngàn hoàng kim giáp hoàn toàn há hốc mồm, Bát hoàng tử càng thêm hối hận đã đi vào thánh địa tham chiến.
Bởi vì Thập Lão trước mắt chưa hiển lộ ra thanh thế, đây không phải là chuyện mà một tên Động Thiên cảnh có thể tưởng tượng.
Duy chỉ có Từ Dương, sắc mặt vẫn bình tĩnh, thấy Thập Lão lục tục hiện thân, Từ Dương không những không có chút khiếp sợ hoảng loạn nào, ngược lại còn thêm một tia chờ mong.
“Những lão quái vật các ngươi cuối cùng chịu ra rồi, miễn cho ta phải tự mình đi bắt các ngươi.” Từ Dương nói xong, thân pháp chợt bay lên trời, lấy tư thái quân lâm nhìn xuống mười đạo ánh sáng lộng lẫy phía dưới.
“Tiểu oa nhi, ngươi còn quá trẻ, không biết trời cao đất rộng chúng ta có thể lý giải. Không thể tượng tượng nổi nội tình của Thiên Kiếm Thánh Địa, thánh địa đứng đầu trong mười đại thánh địa của Đại lục đâu.”
Người lên tiếng chính là nữ tử duy nhất trong Thập Lão, tiên phong đạo cốt tư thế oai hùng bất phàm, nhưng nàng ta vừa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-muoi-van-nam/2674266/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.