Chương trước
Chương sau
Trước khi đến Phó Tổng phủ đệ, Nhất Dạ Thiên Thu được Tàng Nhâm sơ lược về Tàng Thiên lão vương chủ, cũng nói rõ ràng cho hắn tính cách ưa thích đánh cờ của lão.
Dù cho Tàng Nhâm đối với nhà mình lão tổ rất có thành kiến, nhưng chung quy vẫn có điểm tôn trọng, rất ngưỡng mộ cùng khâm phục. Nhắc đến đánh cờ tạo nghệ này của lão vương chủ, hắn còn có một cỗ tự hào khó nói.
Nhưng làm người từng đánh bại lão vương chủ, nghe xong Nhất Dạ Thiên Thu chỉ mỉm cười không nói, nhìn về ngoài cửa sổ cánh rừng.
Trên đời này, luận tinh thần lực cường giả đỉnh cao, không thể không nhắc đến hắn, đời trước hắn ở phương diện này rất có thành tựu. Nếu như Vu Hoàng không hoành không xuất thế, bằng tinh thần lực chứng đạo Hoàng giả, thì gọi hắn là tinh thần lực đệ nhất nhân cũng không sai.
Muốn đạt Đế cảnh tinh thần lực phải đạt cấp 40, chứng đạo Hoàng giả thì cấp 35, mà Vương cảnh phải ít nhất là 30.
Đừng nhìn Tỳ Sa Hoàng cùng Hoàng Đế tu vi cao như vậy, liền cho rằng bọn hắn đã đạt đến cấp 35 tinh thần lực trở lên, bọn hắn tu là võ đạo cho nên tại phương diện tinh thần lực này lại lộ ra yếu kém một mảng lớn, vô pháp so sánh thuần tí tinh thần lực giả.
Đây cũng là lý do vì sao nói Dược Vương Nhất Dạ là đệ nhị cao thủ tinh thần lực, ba vị Tộc Tể đều không sánh bằng ngoại trừ Vu Hoàng, hai vị Dược Vương lão bối Nhân tộc cũng không thể so sánh, Đạo Mộc Yêu Vương còn kém hắn mấy cấp độ đây.
Sống đủ lâu, tinh tường từng chuyện nhỏ, cầm kỳ thi họa thành tựu cao như vậy cũng là bình thường. Đương nhiên, thành tựu như vậy đem so sánh cùng Cầm Kỳ Thi Họa bốn đạo tu sĩ, gặp phải cường giả trong bốn đạo này, khả năng chỉ là tiểu vu gặp đại vu, khó để so sánh.
Thật ra cùng Tàng Nhâm nói còn có một câu hắn không muốn truyền đạt, như Di Lang nữ tướng thật đủ hận Tàng Nhâm, chắc chắn càng hận Hạo Thiên gấp trăm lần, làm chó săn như Tàng Nhâm thì làm đủ việc bẩn, như vậy làm đệ nhất thuộc hạ giống như Di tộc, thì lại làm đến điều gì đây.
Chí ít, kẻ thay Di tộc đi làm chuyện này, chính là đệ nhất cường giả trong tộc, hẳn là Di Lang.
Dựa theo Tàng Nhâm lời nói, Di Lang trước đó tu vi đã là Yêu Tướng, trong trăm năm sau đó, dưới Hạo Thiên Tiểu Thế Tôn cùng Hạo gia chống đỡ, đạt đến Yêu Quân, là một thuộc hạ đắc lực. Tu đến cảnh giới như vậy, nàng hẳn là biết rõ hết thảy, có thể lợi dụng.
“Vốn dĩ dự tính cho Nhất Dạ thiếu chủ đi vào Phó Tổng Phủ nghỉ ngơi, nhưng bởi Hoang Thú cùng Di Lang làm mất thời gian, bây giờ chúng ta phải lập tức đi về Kim Thiên Môn, từ thông tin ta nhận được, các tộc anh tài từ khắp nơi đang hội tụ ở đó sẵn từ đêm qua, chúng ta đến nơi hẳn là vừa kịp lúc nó mở ra.” Tàng Nhâm nghiêm nghị nói.
Nhất Dạ Thiên Thu nói: “Cứ gọi như cũ, không cần quá câu nệ tiểu tiết.”
Tàng Nhâm lắc đầu: “Như ta xem trọng ngươi, đi theo ngươi, như vậy cũng cần đổi thành thiếu chủ.”
Nhất Dạ Thiên Thu cười nói: “Ngươi không phải vừa nói hai chữ “ta ngươi” sao?”
Tàng Nhâm không trả lời, trong lòng có một loại cảm giác thoải mái, hắn đối với Hạo Thiên luôn phải cực kì kiềm nén, nhưng cùng Nhất Dạ Thiên Thu tâm sự đến vô cùng thoải mái. Một ngày trước còn là sinh tử đối thủ, bây giờ lại là người cùng thuyền, chưa nói đến bằng hữu, nhưng đủ để hắn tin tưởng được.
“Soạt.”
Một phong truyền tin quang phù từ Cổ Họa Tây vực truyền tới, rơi vào Tàng Nhâm lòng bàn tay, trong phù nói: “Tuyệt đối không được để Nhất Dạ Thiên Thu tham dự Kim Thiên Môn.”
Tàng Nhâm trầm mặc, giao quang phù cho Nhất Dạ Thiên Thu, nói: “Thiếu chủ dự tính thế nào?”
Nhất Dạ Thiên Thu biết Tàng Nhâm rơi vào lưỡng nan thế khó, trầm tư một chút, lại nói: “Trên mặt nổi, ta cùng ngươi đang tại trên khung xe này, người khác chỉ nghĩ chúng ta có bình thường quan hệ, nhưng Hạo Thiên cùng Di Lang đám người này đều tin tưởng ngươi đang tìm cách đối phó ta.”
“Như vậy, nhận được quang phù này, ngươi nghĩ bọn hắn sẽ tin ngươi làm gì?”
Tàng Nhâm nói: “Đối phó ngươi.”
Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu: “Đối phó có nhiều cách, nhưng muốn đạt được tin tưởng tuyệt đối, đóng vai một cách hoàn hảo, phải là giết.”
Tàng Nhâm giật mình, lại chăm chú nghe.
Nhất Dạ Thiên Thu lại giảng: “Tàng Thiên diện tích không lớn, ta sẽ chạy vào Kim Sơn thách đố lão tổ nhà các ngươi đánh cờ, chỉ cần thắng không phải được ba thứ vô điều kiện sao?
Vốn dĩ đang nghiêm túc, Tàng Nhâm lại xém chút phụt cười, lắc đầu liên tục từ chối, nói: “Không được, vạn lần không được a. Thắng được lão tổ là chuyện không thể nào, thiếu chủ ngươi mới bao nhiêu tuổi đây? Làm sao qua mặt được lão tổ, huống hồ là thắng?”
“Lại nói, một khi ngươi thua cờ, Hạo Thiên càng có lý do bắt thiếu chủ ngươi phải chết.”
Nhất Dạ Thiên Thu bình tĩnh như vại, nói: “Nếu đã xem ta là thiếu chủ, liền nên theo lời ta hành động. Nhiệm vụ của ngươi bây giờ, là cố gắng lấy được tuyệt đối tín nhiệm từ Hạo Thiên để cho kế hoạch sau này, mà để lấy được, cách tốt nhất chính là giết ta.”
Một khắc đồng hồ sau.
Di Lang nữ tướng ngồi trong khung xe phía sau, thủ sẵn tư thế chuẩn bị ra tay, nàng trước khi đến đây đã nhận được Hạo Thiên truyền tin quang phù, mọi thứ diễn ra thì ra đều trong kế hoạch của vị này Tiểu Thế Tôn.
Điều này, làm nữ tướng lộ ra tin phục, từ Hoang Thú chặn đường cho đến hết thảy xảy ra, đều là do Hạo Thiên bố trí, bao quát Tàng Nhâm dẫn Nhất Dạ Thiên Thu đi tham dự Kim Thiên Môn việc này.
Hạo Thiên bố trí hai đường tử lộ cho Nhất Dạ Thiên Thu, đường thứ nhất chính là Ám Lâu sát thủ nhóm kia, may mắn có Ngũ Lão trong Luyện Dược Sư Công Hội chặn lại.
Đường thứ hai, chính là Tàng Thiên đại sâm lâm bố cục, mà Tàng Nhâm là mồi nhử dẫn Nhất Dạ Thiên Thu.
Tàng Nhâm đưa lệnh bài khi vào Yêu Binh, cũng chỉ là tiểu tiết mà thôi, Hạo Thiên tin tưởng Nhất Dạ Thiên Thu bất phàm, sẽ không thất bại tại đó. Cho nên, sát cục thật sự nằm tại trên đường đến Kim Thiên Môn.
Giết hắn, sẽ là Di Lang nữ tướng cùng Tàng Nhâm, hai vị Yêu Quân xuất thủ, một tên Yêu Thú hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nếu như Nhất Dạ Thiên Thu không tự bản thân thu phục Tàng Nhâm ý chí, khiến hắn phản bội Hạo Thiên, bây giờ không chừng thi thể đã nằm tại ven đường.
Chính Tàng Nhâm cũng không biết kế hoạch của Hạo Thiên, mà chỉ có Di Lang nữ tướng. Cho đến hiện tại nhận được truyền tin quang phù, hắn mới có một chút hình dung ra sự việc, nhưng hắn tâm đã theo Nhất Dạ Thiên Thu, lại không có chỗ cho Hạo Thiên mệnh lệnh.
“Ầm.”
Khung xe phía trước bị đánh vỡ nát, mảnh gỗ văng tứ phía, Nhất Dạ Thiên Thu bị một đạo kim sắc chưởng ấn đánh thẳng vào lồng ngực, bay thẳng ra ngoài, thân ảnh biến mất trong cánh rừng.
Di Lang nữ tướng thấy động tĩnh, lập tức lao ra muốn phối hợp Tàng Nhâm giết đối phương, chỉ là Nhất Dạ Thiên Thu bay đến quá nhanh, hoàn toàn không kịp xử lí của nàng.
Tàng Nhâm bước xuống, hai mắt híp lại, trên thân lộ ra lạnh như băng biểu cảm, nói: “Hắn trốn không được xa, chỉ là tu vi Yêu Thú, sẽ thoát được Táng Kim Chưởng của ta sao?”
Di Lang nữ tướng thấy vậy, ánh mắt chần chờ, lại khắc một đạo truyền tin quang phù, hướng về Tây vực Cổ Họa truyền đi. Tàng Nhâm thấy trong tầm mắt, nói: “Ngươi làm gì?”
Di Lang nữ tướng lạnh nhạt nói: “Đây là Tiểu Thế Tôn mệnh lệnh, thuộc hạ chỉ làm theo.”
Tàng Nhâm gật đầu, nói: “Lập tức truy, hắn không trốn được xa.”
Di Lang cùng Tàng Nhâm thân ảnh biến mất tại chỗ, Yêu Quân tốc độ mắt thường khó có thể theo kịp. Phía trước, Nhất Dạ Thiên Thu trên lưng in dấu năm ngón tay màu vàng, trong miệng chảy ra huyết dịch, khất kha khất khỉu chạy thục mạng về phía trước.
Tàng Thiên đại sâm lâm nhiễm thiên địa Kim đạo qui tắc, từng tán cây ngọn cỏ ở đây đều sắc bén vô cùng, không phải một tên Yêu Thú có thể tùy ý chạy bừa bên trong, Nhất Dạ Thiên Thu sam bào dần dần bị xây xát, vài chỗ xuất hiện vết rách.
Thậm chí, trên thân huyết dịch chảy ra, nhiễm đỏ bạch bào.
Tay phải hắn một chưởng đánh về phía sau, thuận lòng bàn tay bắn ra sóng tinh thần lực đánh nát từng thân cây nhỏ, chặn lại đường đi, muốn ngăn trở đuổi sát phía sau hai vị Yêu Quân.
“Chạy đi đâu? Có trách, trách ngươi ngu xuẩn, Kim Thiên Môn tham vọng chính là thứ giết ngươi.” Tàng Nhâm cười lạnh.
Yêu Quân trung kỳ tu vi bộc phát, nhanh hơn sơ kỳ Yêu Quân Di Lang một bước, lại một chưởng đánh vào phần lưng Nhất Dạ Thiên Thu.
Thân thể hắn không chịu nổi, bị đánh văng về phía trước một đoạn xa, Di Lang hô lên: “Tiểu Thế Tôn muốn bắt sống hắn, phó tổng nương tay.”
Tàng Nhâm gật đầu, sử dụng một loại cao thâm thân pháp giống như thuấn di lúc ẩn lúc hiện đuổi theo Nhất Dạ Thiên Thu bay đi phương hướng, hắn trong ánh mắt toát ra một tia lo lắng, vì không để cho Di Lang nữ tướng phát hiện, lập tức giấu đi cảm xúc này.
Một khắc đồng hồ sau, Di Lang nữ tướng đuổi kịp đến nơi, thấy Tàng Nhâm đứng trước một cây kim sắc cổ thụ, thân thụ thẳng đứng lại trơn nhẵn, có một vòng kim sắc thân cây quấn từ gốc lên lên.
Ước chừng trăm trượng ở trên kim sắc cổ thụ, có một vùng đen, rộng không biết bao nhiêu dặm, to lớn kinh người, hấp thụ hết thảy ánh sáng, giống như lỗ đen đồng dạng.
Nhất Dạ Thiên Thu thân ảnh phía trước, bây giờ hắn đang đạp trên vòng quấn quanh thân thụ, được vòng quấn tự động đẩy lên cao, đây là thân thụ tự chuyển động.
Nơi này gọi là Kim Sơn, trung tâm Táng Thiên đại sâm lâm, Tàng Thiên lão vương chủ chính là sống ở nơi này. Muốn lên Kim Sơn, trước trải qua vòng quấn thân thụ, được tự đổng đẩy lên mới có thể bước vào.
Mà Kim Sơn đáy dưới, chính là vùng đen trăm trượng trên cổ thụ, nghe nói Kim Sơn cao đến hai vạn trượng, như kim tự tháp hình dạng, là nơi hội tụ Kim đạo qui tắc nhiều nhất đại sâm lâm này.
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.