Nhung và Tấn đã thương nhau gần hai năm. Nhung đã tới nhà Tấn hàng trămlần và quen thuộc nhà chàng cũng như nhà mình vậy.Nhung biết từ khi cha Tấn chết đi, hai mẹ con nương tựa nhau mà sống. Mẹ Tấn là một người đàn bà cần cù siêng năng. Mỗi ngày khi Tấn đi làm thìbà ở nhà làm công việc nội trợ, lất ít khi thích ra đường. Bà chỉ nóichuyện với hàng xóm những khi nào cần thiết như hỏi đường đi, hoặc làgiá cả thực phẩm hàng ngày. Bởi vậy Nhung đoán là bà đang ở nhà. Vậy màhôm nay, nàng tới đây gõ cửa hoài cũng không có ai ở nhà cả. Nhung nghĩbụng; chẳng lẽ mẹ Tấn cũng đi khỏi. Hay là nhà đã xẩy ra chuyện gì. Bàta rất ít khi ra đường, nhất là giờ cơm trưa, như vậy thì không có lý do gì bà ra ngoài cả. Nàng nghi là có lẽ Tấn bị bệnh thật rồi và mẹ chàngđã đưa Tấn đi nhà thương không chừng.
Nhung vẫn tiếp tục gõ cửa và vẫn không có ai trả lời nàng cả.Trong thâm tâm Nhung rất rối loạn, nàng cố tìm một lý do gì để chấn an.Tuy nhịên nàng không thể nào tìm được một lý do gì thoả đáng cho việcvắng mặt của cả nhà nhưvậy. Nàng cố đứng chờ ở ngoài cửa và hy vọng haimẹ con Tấn sẽ trở về. Nhưng nàng đã phải thất vọng. Đợi tới giờ phải trở lại trường, Nhung đành lên xe trở về trường.
Đúng ba ngày rồi mà Tấn vẫn biệt tăm hơi, không có ai xin phépcho chàng. Trong mấy bữa nay, Nhung đã tới nhà Tấn không biết bao nhiêulần nhưng cửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-bua-ma/2868186/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.