Về đến nhà, cô nhìn đống đồ vừa mua đang để trên ghế sofa mà vẫn chưa tin được, anh đầu tư cứ như đang chuẩn bị cưới vợ. Cô đang chọn một bộ trang phục, nhiều đồ như vậy nên không biết mặc bộ nào. Nghĩ lại Song Kê vẫn thấy tiếc tiền nên bất giác càm ràm vài câu hệt như mấy bà vợ đang trách chồng:
- Mua nhiều như vậy phí tiền thật, em cũng không mặc hết, anh dư tiền như vậy thì đưa em đi làm từ thiện còn hơn.
Trông cô trách móc anh lại càng thấy đáng yêu. Chu Thần ôm lấy eo cô, chẳng ngại nói lời ngọt ngào khiến cô lập tức chuyển từ thái độ trách móc sang mỉm cười thích thú:
- Từ trước đến nay, cô là người phụ nữ duy nhất mà tôi mua đưa đi mua sắm.
Giờ thì cô lại thấy trong lòng tràn ngập vui sướng. Trong một thoáng tiếc tiền mà cô đã quên mất, Chu Thần vì quan tâm cô nên mới chi mạnh tay, mua sắm cho cô nhiều đồ, điều này đáng ra cô phải mừng mới đúng.
Cô quay mặt nhìn anh rồi nhẹ nhàng hôn lên má Chu Thần:
- Vậy từ đây về sau anh cũng chỉ được đưa mỗi em đi mua sắm thôi.
Trong lòng cả hai đều đang có cùng suy nghĩ về mối quan hệ mập mờ, cuộc tình trăn trở nhất là một cuộc tình không tên, chẳng rõ đối phương đối với mình là thứ tình cảm gì.
Chu Thần không đáp lời câu hỏi của cô, thay vào đó anh nhẹ nhàng áp lên môi cô một nụ hôn thay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-tu-noi-anh/3361442/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.