Thái độ của anh vô cùng gay gắt, hoàn toàn không giống với sự ôn nhu, dịu dàng của Lý Nghiên Vũ. Ánh mắt anh nhìn cô tỏ rõ sự chán ghét, chẳng còn thấy đâu ánh nhìn đầy thâm tình, luyến lưu.
- Em không hẹn anh đến đây...
Cô khẳng định bản thân chưa từng hẹn Bạch Chu Thần, kể cả việc vì sao bản thân lại có mặt ở khách sạn này và còn nằm trên giường cô cũng chẳng rõ.
Nhưng anh nào tin cô khi những gì anh đang nhìn thấy đã quá đỗi rõ ràng. Tuy nhiên, thật khó để lý giải vì sao Bạch Chu Thần lại đồng ý đến khách sạn gặp riêng "em dâu" tương lai. Chỉ mỗi anh mới có thể đưa ra câu trả lời.
- Dừng diễn ở trước mặt tôi.
Anh lạnh lùng thốt ra lời nói xanh rờn. Lòng cô đau như cắt, rõ ràng hình ảnh của người cô yêu đang ở ngay trước mắt nhưng thái độ lẫn lời nói và cách cư xử đã không còn là hoàng tử Lý Nghiên Vũ nữa. Cuộc sống này luôn tàn nhẫn như thế, bởi đôi khi ta sẽ không thể gặp được một người hai lần, kể cả khi đó là cùng một người.
Nỗi đau mất đi người mình yêu mà cô đã phải chịu đựng suốt năm trăm năm là quá lớn. Nhưng mãi cho đến khi được gặp lại anh sau ngần ấy thời gian dài đằng đẵng chờ đợi thì vết thương tưởng chừng như đã được chữa lành nay càng thêm xát muối và đau đớn vì người cô yêu đã thay đổi, ngỡ như là anh nhưng không phải anh nữa.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-tu-noi-anh/3360598/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.