Dưới màn sương mờ ảo trên cánh đồng hoa lưu ly rộng lớn, một cô gái với thân hình nhỏ nhắn mang trong mình số phận nghiệt ngã
Tay cô cầm bông hoa đã lụi tàn như muốn thể hiện tâm trạng về cuộc đời mình
Dưới ánh nắng nhạt của buổi chiều vàng, làn sương tưởng chừng như vô hình mà lại mỏng manh đó dần tan biến
" Xin em đừng đi ... Xin em ở lại bên tôi có được không? " Một giọng nói ấm áp pha lẫn sự xót xa vang lên
Cô gái quay đầu lại, nước mắt cô lăn dài trên gò má, cô lắc đầu như từ chối nhân duyên giữa hai người
Cô từ từ thả bông hoa héo úa trên tay xuống
Khẽ mỉm cười " Xin anh đừng quên tôi! "
Sau đó, bóng cô khuất dần rồi mất hẳn
Chỉ còn anh ở đó
Anh ở lại với nỗi sầu vô cảm, với nỗi buồn của sự tương tư, với câu chuyện tình bi thảm
******************
Hiểu Thanh giật mình mở mắt, khắp người cô toàn là mồ hôi mặc dù thời tiết bên ngoài là dưới 10 độ
Khóe mắt cô còn ướt mà không rõ là nước mắt hay mồ hôi
Hiểu Thanh ngồi dựa vào thành giường cố điều hòa hơi thở
Đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ báo thức mới 2h sáng
Lại là giấc mơ quái quỷ đó
Giấc mơ về một cô gái với bông hoa lưu ly từ lâu đã xuất hiện nhưng dạo gần đây hình ảnh lại càng một rõ ràng
Hoa lưu ly tượng trưng cho tình yêu nuối tiếc, là điềm báo?
Thật vớ vẩn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luy-tinh-hon-nhan-7-ngay/1897905/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.