Có rất nhiều chuyện lâu ngày sẽ thành thói quen, tỷ như nói khi ngủ bị một cách tay gác lên ngực.
Chí Hạo luôn thích xem khuôn mặt khi ngủ của Cận Thần, người này ngủ giống như đang giữ mạng vậy, sẽ ôm chặt chẽ một vật gì đó vào trong lòng, ở trong một khắc ấy Chí Hạo sẽ giật mình phát giác bản thân mình thật trọng yếu, thỏa mãn trong nháy mắt, tựa thiên trường địa cửu.
Bên nhau đã bao lâu, hai tháng, ba tháng, bốn tháng?
Có thể cứ mãi như vậy hay không, bỗng nhiên vượt qua bốn mươi năm, liền trở thành cả một đời.
Bất quá, ai biết được?
Chính cậu cũng cười, cũng không thể rõ ràng, một buổi sáng nào đó tỉnh lại, cảm giác như lòng trống vắng là cậu chứ không phải Cận Thần.
Người hiện đại vào sáng sớm bận rộn như đánh giặc, vội vã thức dậy đánh răng rửa mặt, ăn xong bữa sáng liền chạy tới công ty. Bọn họ đã cùng đi cùng về với nhau thật lâu rồi, Cận Thần tuy rằng là người được đám săn ảnh làm phiền thường xuyên nhưng trước ống kính vẫn làm bộ không có gì , Chí Hạo thành công ẩn hình, mừng thầm không thôi.
Chính là ngày hôm nay, từ thang máy đi xuống dưới, còn chưa đi đến đại sảnh, đã thấy gần trăm phóng viên bỗng nhiên từ đâu chạy tới.
Ngô? Gần nhất không có tin tức gì a? Hai người hồ nghi liếc nhau.
Thật sự là kì quái, Chí Hạo một mặt nghi hoặc, một mặt chắn đến trước người Cận Thần, chỉ cần nửa giây đã che chắn được:“Tiên sinh, đây là nơi tư nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luxury-man/1494376/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.