Luân Đôn mới vào tháng mười, ở đầu đường, không khí thập phần nhẹ nhàng khoan khoái, hai tay Cận Thần đút vào túi quần, trước mặt Chí Hạo đi lại vài bước:
“Thế nào, có nơi nào muốn đi không? Tôi cùng cậu đi.”
“Tôi …… Trước kia chưa từng đến đây.”
“Hả?” Cận Thần nhướng mi lên, trừng lớn mắt.
“Ông chủ chúng tôi đều thích phong cảnh Nhật Bản hay Đông Nam Á, nhiều lần công ty nghỉ phép đều ở Châu Á thôi.” Chí Hạo có điểm ngượng ngùng.
“Ôi, đẳng cấp gì thế!?” Cận Thần vô cùng đau đớn: “Đến đến, tôi mang cậu đi, chúng ta đến sông Thames chơi đi.”
Đi dọc theo sông Thames, đứng trên tháp Luân Đôn ngắm cảnh, độ cao 140 thước này tầm nhìn thật tốt, quả nhiên đủ thú vị. Cận Thần giống như người sinh ra tại thành phố này, đem cậu đi hết đông sang tây, có thể từ một ngõ nhỏ tìm được cửa hàng đồ cổ, mua được đồ ăn thực ngon, Chí Hạo đi theo dọc đường không nghĩ được gì nhiều, cảm nhận được cảm giác thành phố 24 giờ không ngủ.
Buổi chiều lại đến bảo tàng Anh, Chí Hạo tuy rằng vẫn tự xưng thất học, nhưng thưởng thức tác phẩm nghệ thuật thì căn bản không cần quá nhiều văn hóa. Cậu lập tức bị phù điêu thời trung cổ làm cho khiếp sợ nói không nên lời, chỉ vào hai cái tượng Sphinx (Nhân sư) khổng lồ trên cổng vào cung điện, liên tục truy vấn: Đây là đồ cổ bốn ngàn năm? Nhân loại ở bốn ngàn năm trước đã có thể làm ra đồ vật như vậy sao …..
Cận Thần khẽ cười, một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luxury-man/1494349/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.