Nghe giọng nói, Lục Hương Xuyên chợt thấy người nổi gai, toàn thân nhũn đi tưởng chừng sắp khuỵu xuống.
Hắn không quay lại, nhưng biết quá rõ đó là thanh âm của ai.
Trên đời chỉ có một người có thể đến ngay sau lưng Lục Hương Xuyên mà không bị phát hiện.
Và cũng chỉ có một người mới làm hắn khiếp sợ đến mức đó
Chính là Lão Bá!
Mạnh Tinh Hồn từ đầu vẫn ngồi phía sau Dịch Tiềm Long, thấy Lão Bá xuất hiện, không nén nổi đứng bật lên, đưa mắt xúc động nhìn Lão Bá.
Dung mạo, sắc thái và vóc dáng của ông vẫn như trước, không có chút gì thay đổi.
Lão Bá đứng thẳng như chiếc cột, từ người ông toát ra sức mạnh và quyền lực.
Dưới ánh sao, nếu nhìn kỹ có thể nhận ra trên trán ông những nếp nhăn có sâu hơn, nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc như trước, giống lưỡi kiếm sắc đã rút khỏi bao.
Nhưng khi trông thấy Mạnh Tinh Hồn, đôi mắt đó trở nên vô cùng dịu dàng, ấm áp.
Đột nhiên Mạnh Tinh Hồn nhận thấy không phải vẻ mặt Lão Bá hoàn toàn vô biểu cảm. Thực chất mỗi nếp nhăn của ông cũng chứa đựng những tình cảm rất khó miêu tả bằng lời.
Chính mỗi nếp nhăn đó tạo thành từ kinh nghiệm và đau khổ, Mạnh Tinh Hồn thấu hiểu điều đó và bởi thế mà chàng rất xúc động.
Lão Bá nhìn chàng hồi lâu rồi cuối cùng gật đầu thốt lên ba tiếng:
- Ngươi thật tốt!
Chính ra ông định nói thật nhiều nhưng cuối cùng chỉ gói gọn trong ba từ đó thôi.
Tuy vậy Mạnh Tinh Hồn nghe trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-tinh-ho-diep-kiem/12538/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.