“Nghe nói Hằng Uyên lấy Nguyên linh đan vì muốn giúp ngươi thoát thai hoán cốt. Là chủ nhân của Nguyên linh đan, ta có tư cách khoét ngực ngươi để xem nó hiện tại thế nào.” Ngón tay Đại Kính Tiên đột nhiên dài ra, chụp vào lồng ngực Thượng Vũ.
“Dừng tay!” A Bảo vọt lên phía trước lại bị ba bán cương thi ngăn lại/
Khâu Cảnh Vân nhìn A Bảo rồi lại do dự nhìn Thượng Vũ. Tuy nhìn cục diện trước mắt, Đại Kính Tiên là kẻ thù lớn nhất nhưng việc xấu Thượng Vũ làm không ít, y không phải là người lương thiện gì. Hơn nữa y từng hạ nguyền rủa lên Đồng Hoa Thuận, hắn cũng không dư đồng tình mà làm như A Bảo.
Đại Kính Tiên nghiêng mắt nhìn A Bảo, ánh mắt không rõ là đồng tình hay cười nhạo, “Tuy ta làm rất nhiều chuyện không thể tha thứ nhưng Thượng Vũ cũng không phải là vô tội. Kẻ không ngừng dùng sống để thí nghiệm phương pháp luyện chế cương thi....là y.”
A Bảo cắn môi, ánh mắt kiên định dao động.
Đại Kính Tiên nói, “Cậu không nghe qua câu Mượn đao giết người sao? Nếu không có ta thì một đám yếu ớt như các cậu thì đến ngày tháng nào mới giết được y?”
Nửa ngày sau, A Bảo mới nghẹn ra một câu, “Lướt trời lồng lộng, tuy thưa như khó lọt. Ta tin tưởng Thiên Đế sẽ không bàng quan như vậy!”
Đại Kính Tiên cười ha hả, cười đến run cả người.
Từ khi quen biết hắn đến nay, A Bảo chưa từng thấy hắn cười luống cuống đến vậy.
Đại Kính Tiên ngừng cười, “Thượng Vũ luyện chế cương thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519603/quyen-6-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.