Sau đại hội lúc sáng, bất kì ai đi tìm Ấn Huyền cũng không phải là chuyện sáng suốt. Bởi vậy khi Ấn Huyền nhìn thấy A Bảo xuất hiện ngay trước cửa phòng mình thì hắn hơi nhíu mày.
A Bảo nói, “Vào trong rồi nói.”
Ấn Huyền nhướn mày nhìn cậu bước vào rồi mới đóng cửa lại.
Nơi ở của Quỷ Thần Tông chưa từng có người ở nhưng cũng không phải quá mức rách nát, chỉ là sân có cỏ dại mọc.
A Bảo nói, “Con muốn xem Xích Huyết bạch cốt Thủy Hoàng kiếm.”
Ấn Huyền nhìn cậu, không nói.
Khóe miệng A Bảo giương lên, “Chẳng lẽ tổ sư gia không niệm tình với con sao?”
Thanh âm Ấn Huyền lạnh lùng, “Ngươi là ai?”
A Bảo cười, “Con? Con đương nhiên là Đinh Côi Bảo.”
Ấn Huyền đột nhiên ra tay.
Tốc độ của hắn cực nhanh, nếu thực sự là A Bảo thì tuyệt đối không thể phản ứng được trước tốc độ đó nhưng ‘A Bảo’ trước mắt không những phản ứng lại mà còn có thể thoải mái tránh.
Sắc mặt Ấn Huyền ngày càng khó coi, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
“Đinh Côi Bảo.”
Ấn Huyền nheo mắt, ngón tay vung lên, niệm chú.
Đinh Côi Bảo cười nói, “Chiêu hồn? Tôi đứng ngay trước mắt ngài, ngài triệu hồi hồn phách của tôi làm gì?” Dường như xác minh lời cậu nói, hồn phách Đinh Côi Bảo đột nhiên thoát từ trong thân thể ra nhưng nhanh chóng lại trở về. Cho dù chỉ trong chớp mắt nhưng cũng đã đủ để Ấn Huyền nhìn rõ toàn bộ. Hồn phách này giống A Bảo như đúc.
Ấn Huyền nói, “Hồn phách không thể hiện rõ khuôn mặt.”
Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519564/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.