A Bảo nói, “Cô làm thế nào mà tạo được? Cái trận pháp mà chuyên khắc chế cương thi gì đó....”
Tứ Hỉ bổ sung, “Khu ma trận.”
“Đúng vậy, sao Khu ma trận lại có thể trong thời điểm ngắn mất đi ma lực để cương thi có thể xuất hiện? Vả lại sao Tang Hải Linh lại có thể nói gì nghe nấy?”
“Cái này đương nhiên cần kỹ xảo.” Trân Châu nói, “Mấy người còn nhớ rõ khi đi lên tầng 12, cả thảm trải chân đều bị giấy phủ kín không?”
A Bảo nói, “Khu ma trận có thể dùng giấy trắng để hóa giải?”
Trân Châu nói, “Giấy tẩm nước thì có thể. Về phần Tang Hải Linh, ông ta rất tín nhiệm tôi và San Hô. Chẳng những tự mình vẽ Khu ma trận còn nguyện ý thay phiên canh gác ở Tào thị. Cái ngày mà mấy người đến vừa hay là ngày của tôi.”
A Bảo nói, “Theo dõi ở chỗ nào?”
“Phòng điều khiển.”
A Bảo hít một hơi, “Cho nên nhất cử nhất động của tôi đều nắm trong tầm tay của cô sao?”
“Ẩn thân phục tuy có thể che giấu thân hình nhưng lại không thể che giấu được hành động tác dụng lên ngoại vật. Tôi không cần nhìn thấy người, chỉ cần nhìn thang máy là biết các người đang ở tầng nào. Các người rất thông minh, không đi thang máy nữa mà đi thang bộ. Lần này thiếu chút nữa là hỏng việc. Nhưng may mắn là cuối cùng mấy người vẫn trúng kế điệu hổ ly sơn. Sau khi các người đi khỏi, tôi đã bí mật gọi điện cho Tang Hải Linh. Tôi biết, nếu là nói suông thì ai cũng nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519554/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.