” Đây cũng là tiếng lòng mà.” A Bảo trộm ngắm ngắm Ấn Huyền.
Ấn Huyền nâng cánh tay lên, làm ra vẻ như muốn bỏ tay cậu ra.
Ngón tay của A Bảo lập tức nắm lại thật chặt, nói: “Thế nhưng sư phụ với sư thúc còn đang ở trong đó mà, tuổi của hai vị lão nhân gia bọn họ cũng không còn nhỏ nữa, trái tim nhất định không thể so sánh với khi còn trẻ, để cho bọn họ ít lo lắng hãi hùng một chút, chúng ta vẫn là nên vào trong đi.”
Tam Nguyên nói: “Nhưng mà bên trong rất nguy hiểm.”
A Bảo nói: “Có tổ sư gia ở đây rồi, ngài ấy sẽ chống đỡ được mà.”
Trên lông mi của Tam Nguyên như là có hai ngọn núi lớn, đè nặng xuống hai mí mắt của hắn, A Bảo nhìn thiếu chút nữa là lấy ra hai cây tăm giúp hắn chống lên.
“Ngươi biết được những gì?” Ấn Huyền hỏi.
Tam Nguyên do dự nói: “Ta không biết có đúng là nơi đó hay không..... Nhưng mà, nơi đó rất nguy hiểm.”
A Bảo nói: “Nơi đó làm sao vậy?”
Tam Nguyên nói: “Có một cái thôn, trong đó tràn ngập âm khí, oán khí cùng sát khí.”
A Bảo nói: ” Là thôn gì?”
“Không biết.” Tam Nguyên cau mày, hiển nhiên không muốn nhớ lại những gì đã trải qua lúc đó.
“Không phải là ngươi ở nơi đó trở thành lệ quỷ chứ?” Lão quỷ hỏi.
Tam Nguyên chậm rãi gật gật đầu.
Ấn Huyền nói: “Mặc kệ có phải hay không, ta không thể không đi.”
“Sư phụ cùng sư thúc vẫn còn đang bị vây ở bên trong.” A Bảo dừng một chút nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519499/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.