Hầu kết của Ấn Huyền giật giật, sau đó hắn lạnh nhạt mở miệng nói: “Phải không? Vậy thật có lỗi, đã khiến cho ngươi thất vọng rồi.”
A Bảo thấy lúc miệng hắn đóng mở trên đầu lưỡi có dính máu loãng, nghĩ thầm rằng: không biết tổ sư gia liếm lên lá bùa một cái thì có hữu hiệu hay không nhỉ? Nhưng suy nghĩ này chỉ lóe lóe ở trong óc mà thôi, liền bị lý trí đè ép xuống dưới rồi.
Lão quỷ lo lắng nhìn hắn, “Chủ nhân mau trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Ấn Huyền từ trong lòng ngực lấy ra mấy khối mộc bài, “Từ từ, trước tiên để ta bố trí kết giới ở bốn phía đã.”
Sắc mặt lão quỷ khẽ biến nói: “Chủ nhân là lo lắng hắn sẽ tìm tới cửa sao?”
Ấn Huyền nói: “Nếu hắn muốn giết ta, thì đã giết thật lâu trước kia rồi.”
Lão quỷ nói: “Vậy chủ nhân đang lo lắng cái gì?”
Con mắt Ấn Huyền giật giật, yên lặng nhìn chằm chằm A Bảo, “Ta là lo lắng cho cậu ta.”
Lão quỷ nói: ” Có vẻ như đối với A Bảo thiếu gia hắn không nhất định phải muốn có, bằng không khi đó ra tay sẽ không chỉ có một mình Khổng Tụng. Vừa mới Khâu Cảnh Vân cũng đã ở đây.”
Ấn Huyền dùng ánh mắt hỏi dò mà nhìn về phía A Bảo.
A Bảo nói: ” Đây là một đoạn chuyện xưa vô cùng lâm li bi đát, nói ra thật là dài, không bằng chúng ta chờ thân thể của ngài hoàn hảo một chút, hoàn cảnh bốn phía an toàn một chút......”
Ấn Huyền đem mộc bài ném ra ngoài.
Mộc bài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519490/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.