Thuật Ngũ quỷ bàn vận tuy nổi tiếng nhưng người biết sử dụng nó thì lại không nhiều lắm, hiện nay được xưng là tinh hoa thì chỉ còn lại có phái Ngự Quỷ là còn kế thừa được, bởi vậy Đàm Mộc Ân không đề phòng chặt chẽ, không ngờ còn có rắc rối như thế này xảy ra.
Đàm Mộc Ân nhìn A Bảo chằm chằm, ánh mắt đó thấy thế nào cũng như là đang nhìn ‘kẻ tình nghi số một’ vậy.
A Bảo vội vàng mặc áo khoác vào chạy ra phía ngoài, “Tam Nguyên đã đuổi theo rồi, đến giờ vẫn chưa thấy quay trở lại, nói không chừng đã đuổi kịp.”
A Bảo lẩm nhẩm đọc chú ngữ.
Một dòng tia màu u lam xuất hiện nối từ trong phòng ra thẳng ngoài cửa. Đệ tử Phái Ngự Quỷ cùng quỷ sử của mình có mối liên kết rất sâu sắc, ngoài việc có thể dùng ý niệm để trao đổi với nhau ở khoảng cách xa cả ngàn cây số còn có một mối liên kết thông qua quỷ tuyến.
A Bảo mở cửa, chỉ thấy dòng tia sáng như bị nhiễu, dẫn thẳng đến lối xuống cầu thang bộ.
Căn hộ của Trương Giai Giai tuy không ở tầng cao nhất, nhưng cũng cách tầng cao nhất không bao xa, từ cầu thang bộ chạy xuống ít nhất cũng phải chạy hai mươi mấy tầng. A Bảo đảo mắt, nói với Đàm Mộc Ân: “Chúng ta phân công nhau đuổi theo đi. Anh đi thang bộ, còn tôi đi thang máy hén.” Ngón tay cậu còn chưa kịp ấn nút thang máy đã bị Đàm Mộc Ân chặn đứng giữa đường.
Đàm Mộc Ân cầm lấy ngón tay cậu, cười hì hì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quy/1519460/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.