Khi Lâm Lang nâng một thanh trường kiếm ra cửa, Thần Nhứ đang ngắm trăng trong viện.
"Nô tỳ còn tự hỏi sao quận chúa lại muốn mua vải dệt làm xiêm y, thì ra là vì che giấu thanh kiếm này. Quận chúa, người muốn lấy kiếm làm gì?" Linh Âm không hiểu.
Thần Nhứ giơ tay nhận trường kiếm, nhấn vào cái chốt, ánh sáng của kiếm linh diệu như nước thu, loá mắt người ta. Thần Nhứ híp mắt, vươn tay rút trường kiếm.
"Keng" Một tiếng êm tai thanh thúy như rồng ngâm. Đến hai người không có võ công như Linh Âm và Lâm Lang cũng biết đây là một thanh kiếm tốt.
"Kiếm Thải Vi?" Lâm Lang chỉ mới rời khỏi nước Dịch bốn năm nên vẫn nhận ra bội kiếm của Trấn quốc Di Mẫn công chúa, chỉ là chưa từng tận mắt thấy.
Thần Nhứ ngắm kiếm Thải Vi ra khỏi vỏ, ánh mắt dịu dàng như nhìn người mình yêu nhất, gần một năm mình không được chạm vào nó rồi. Lúc trước mình giao kiếm cho Liễu Như Sa, bảo y đưa cho Thẩm Oánh giữ quả nhiên là chính xác.
"Ta cũng từng mười năm học kiếm... Còn nhớ rõ Cổ Trì không? Nếu là một năm trước, anh ta chưa chắc là đối thủ của ta." Kiếm trong tay, ánh sáng trong mắt Thần Nhứ rực rỡ hơn một ít, cứ như về lại năm tháng ngạo nghễ hào hùng kia.
Đáng tiếc, chỉ là "đã từng". Tay phải Thần Nhứ cầm kiếm, tay trái bất giác sờ đan điền của mình, vẫn trống không.
Đông viện, ánh kiếm đan chéo vệt sáng trên lụa trắng.
"Thải vi thải vi, vi diệc tác chỉ. Viết quy viết quy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905122/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.